Trích đoạn: KimGiang
Nhiên như nhiên với trầm kha lẳng lặng
Rụng trái miên trường con chữ bỗng nín câm!
Hoàng Hoa
DANG DỞ
...
Có lẽ nào không có lần sau nữa
Có lẽ nào sẽ mãi mãi là mơ
Có lẽ nào mãi ảo ảnh...Ơi thơ!
Kim Giang
"Hơi thở, tư tưởng luân phiên hoạt động không ngừng, giống như cơn giông bão làm giao động mặt biển Ánh Sáng với vô số những ngọn sóng vật chất: đất, trời, người, động vật, chim muông, cây cỏ... Người ta chỉ có thể nhìn thấy chân tướng của sự vật trong những lúc biển lặng sóng êm."
"Cõi thế gian là mộng ảo nên con chỉ nhìn thấy cái thể xác hư ảo của Thầy. Kế đó, con đã chôn cái xác đó, vốn là một vật hư giả mộng ảo. Bây giờ, cái thể xác bằng xương bằng thịt này, mà con đang quan sát và ôm chặt lấy nó, đã hồi sinh trên một cõi giới khác, cũng lại là một điều mộng ảo khác nữa. Một ngày kia, cái thể xác tinh anh này và cái cõi giới của nó, cả hai đều là mộng ảo, cũng sẽ tan biến đi mất vì tất cả đều là phù du giả tạm. Bất cứ ảo mộng nào rốt cuộc cũng phải tan vỡ khi ta thức tỉnh. Yogânanda con hỡi, con hãy biết phân biệt điều ảo mộng và điều chân thật!"
(Trích Hồi Ký của tu sĩ Yogananda - Dịch giả : Nguyễn Hữu Kiệt.)
Hoàng Hoa trích lại đọc cho vui... Đọc xong những câu trên Hoàng Hoa thấy rất vui dẫu đang trong vũng bùn của muộn phiền trầm trải...
Câu nói của Socrates cũng rất tuyệt: "Không ai có thể tắm hai lần trên cùng một dòng sông... "
Mỗi đoạn mỗi khúc của dòng sông trong mỗi thời điểm có vẻ đẹp riêng. Rồi ngày mai sẽ nuối tiếc ngày nay như ngày nay hối tiếc ngày xưa.
Phúc lạc chính là sống hết mình trong những phút giây hiện tại bởi hiện tại cũng là quá khứ và tương lai... những sát na trôi qua cực kỳ nhanh... Ta trong từng sát na "hiện" đã - đang -và sẽ đó thôi!
HH triết lý hơi sữa - hì hì!
Đừng trách HH viết lung xờ tung nhé!
Mến và chúc vui,
Hoàng Hoa
<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.11.2006 23:23:28 bởi Hoàng Hoa >
Hoa cười trong nắng lung linh
Em cười cho nắng lung linh tháng ngày
Ta về gom nắng trong tay
Gom luôn cả những phút giây em cười
(HH)