BẢN NHÁP THƠ ĐƯỜNG XƯỚNG-HỌA

Thay đổi trang: << < 979899 > >> | Trang 97 của 260 trang, bài viết từ 2881 đến 2910 trên tổng số 7792 bài trong đề mục
Tác giả Bài
Đông Hòa
  • Số bài : 2279
  • Điểm: 2
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 31.01.2006
RE: BẢN NHÁP THƠ ĐƯỜNG XƯỚNG-HỌA - 12.03.2007 14:56:15
0
xin xoá
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.03.2007 16:51:20 bởi Đông Hòa >
Gió vẫn thổi trên những tầng mây , ngày vẫn trôi qua có ai nghĩ được gì trong khoảng miên man bất tận . Hỡi em ! Ta sẽ yêu em như những ngày xưa đầy mộng tưởng trong giấc mơ viết thành bài thơ tình lãng mạn ....

Minh Tuấn
  • Số bài : 3892
  • Điểm: 32
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 15.07.2006
  • Nơi: cong hoa sec
RE: BẢN NHÁP THƠ ĐƯỜNG XƯỚNG-HỌA - 12.03.2007 15:53:41
0

Trích đoạn: MAY TRANG

KÍNH MỜI

BỐN MÙA

Xuân hạ thu đông mãi lả lơi
đường thơ tỏa sáng với dòng đời
trăng thu tròn mãi trong lời thắm
chiều tím hạ buông mấy lệ rơi
tiếc nhớ một thời ôm mộng trẻ
thương thầm quá khứ thả xa xôi
nghoảnh đi mới biết xuân vàng bạc
trông lại chợt hay, mấy khúc cười

MÂY TRẮNG LANG THANG


Thân họa : Khúc Đoạn Vọng Sầu

Cảnh chiều khe khắt gió về lơi
Mây hỡi ! Nơi đâu giữa cuộc đời
Trải bóng trêu nhành hoa úa héo
Thả mình ghẹo ánh nguyệt buông rơi
Du hồn giương mắt tìm hư ảo
Lắng dạ nhìn trăng thả bóng xôi
Đâu giữa tâm tư đầy ủy mị
Lòng đau mất hẳn nét môi cười
 
Đông Hòa
 
Sắp hết mùa Thu
http://donghoa.wordpress.com/
http://www.dunglac.net/donghoa.htm
http://blog.360.yahoo.com/blog-KQn8u5U_fLOT3tAZevVe4qtgFTEiuSx_ag--?cq=1
http://trinhnu.net/d/donghoa/

 


MỘNG THEO

nắng nhạt âm thầm để tím lơi
tối pha hưu hắt nét sầu đời
non xa bồng ẵm trời đi ngủ
biển đón trăng ru thả mộng rơi
ngày nhớ buồn vui bao khó nhọc
đêm thương cảnh vắng đếm xa xôi
năm canh thao thức cùng tâm sự
một giấc mơ hoa thoáng mỉm cười

MINH TUẤN


<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.03.2007 16:29:49 bởi Minh Tuấn >

Đông Hòa
  • Số bài : 2279
  • Điểm: 2
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 31.01.2006
RE: BẢN NHÁP THƠ ĐƯỜNG XƯỚNG-HỌA - 12.03.2007 16:50:10
0



Trích đoạn: MAY TRANG

KÍNH MỜI

BỐN MÙA

Xuân hạ thu đông mãi lả lơi
đường thơ tỏa sáng với dòng đời
trăng thu tròn mãi trong lời thắm
chiều tím hạ buông mấy lệ rơi
tiếc nhớ một thời ôm mộng trẻ
thương thầm quá khứ thả xa xôi
nghoảnh đi mới biết xuân vàng bạc
trông lại chợt hay, mấy khúc cười

MÂY TRẮNG LANG THANG


Thân họa : Khúc Đoạn Vọng Sầu

Cảnh chiều khe khắt gió về lơi   
Mây hỡi ! Nơi đâu giữa cuộc đời    
Trải bóng trêu ta , hồn héo úa
Thả mình ghẹo nguyệt , ánh buông rơi  

Du hồn giương mắt tìm hư ảo 
Lắng dạ nhìn trăng thả bóng xôi
Đâu giữa tâm tư đầy ủy mị 
Lòng đau mất hẳn nét môi cười

Đông Hòa
13.03.07
  


MỘNG THEO

nắng nhạt âm thầm để tím lơi
tối pha hưu hắt nét sầu đời
non xa bồng ẵm trời đi ngủ
biển đón trăng ru thả mộng rơi
ngày nhớ buồn vui bao khó nhọc
đêm thương cảnh vắng đếm xa xôi
năm canh thao thức cùng tâm sự
một giấc mơ hoa thoáng mỉm cười

MINH TUẤN



Gió vẫn thổi trên những tầng mây , ngày vẫn trôi qua có ai nghĩ được gì trong khoảng miên man bất tận . Hỡi em ! Ta sẽ yêu em như những ngày xưa đầy mộng tưởng trong giấc mơ viết thành bài thơ tình lãng mạn ....

lá chờ rơi
  • Số bài : 6916
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 29.06.2005
  • Nơi: 6 tháng bên đông 6 tháng đoài
RE: BẢN NHÁP THƠ ĐƯỜNG XƯỚNG-HỌA - 12.03.2007 18:27:09
0




 
Thân chào bạn langtuhanoi,
 
Trước xin chân thành cảm tạ mọi ý tốt, mọi lời khuyên bảo chân tình và hợp lý trong thư bạn (hiểu nhau đủ rồi khỏi phải trích ra choán chỗ).
 
Nên tôi chỉ nêu ra những phần cần làm sáng tỏ thôi :
 
Trước nhất nói chung, việc bạn hiểu khác hơn tôi hay người khác, đó là thường tình, thi hào Paul Valéry đã nhấn mạnh cái tính chất đó của « thơ » trong quan điểm sau đây :
 
PAUL VALERY
 
         C'est une erreur contraire à la nature de la poésie et qui lui serait même mortelle, que de prendre qu'à tout poème correspond un sens véritable, unique et conforme ou identique à quelque pensée de l'auteur.
 
         Thật là một sự sai lầm phản lại tính chất của thơ và có thể giết chết nó, nếu ta cho rằng mỗi bài thơ chỉ tương ứng với một ý nghĩa đúng thật, độc nhất và phù hợp hay đồng nhất với một tư tưởng nào đó của tác giả mà thôi.
         Ông nói thêm rằng : Người ta gán cho thơ tôi nghĩa gì thì thơ tôi có nghĩa ấy. Mà nghĩa nào tôi định cho thơ tôi thì chỉ đúng với tôi thôi, không thể buộc ai phải thừa nhận.
 
Còn nói riêng thì :
Toàn bài thơ chỉ có 56 chữ đều được tôi săn sóc cân nhắc từng chữ một, nên ít khi có sơ sót ngoài ý muốn. Tôi dùng chữ « loạn » chứ không phải chữ « thù », mặc dầu đây chỉ là sự nói ví.
Cái đẹp của thơ là để cho mọi người tự do hiểu theo cách của mình như P. Valéry đã nói. Tác giả viết với cái lương tâm của mình làm quan tòa. Nói thế cũng có nghĩa là nếu ai trực tiếp lên tiếng phản đối, cho rằng có chỗ nào vi-phạm điều nọ điều kia, thì tôi vẫn giải thích được hợp lý cách hiểu vô tội vạ của mình, hoặc chứng tỏ được cách hiểu sai lầm của người khiếu nại.
 
Trích :
sao bác lá nói giặc ngoài -thù trong là sao vậy...<đã đành là thơ nói -nhưng cả người viết và người đọc thì hiểu ngay vấn đề >càm nhận ngay thôi bác à.
 
Xem ra người đọc hiểu rất khác chứ không phải giống như người viết. Người đọc hình như không lưu ý đến bài của Huongtinhdoi, đây là bài mới đưa ra mấy hôm nay.
Còn ngoài ra, trong suốt hai năm « trấn thủ lưu đồn », những việc tôi phải đối phó thì dĩ nhiên bạn làm sao biết hết được. Nên tôi không trách bạn gì cả. Chỉ lưu ý bạn là câu :
« hai năm trấn thủ ba lần giặc », tôi hiểu một cách, người trong trang thơ của tôi có thể hiểu khác, Huongtinhdoi có thể hiểu khác, cũng như bạn có thể hiểu khác hơn.
 
nhất là chớ lên làm to chuyện bác à <làm gì thì có đèn báo sai phạm >
vậy thì giặc ở đâu mà mọc ra được.

 
Ðọc câu này thì người ta có thể tưởng rằng « không có giặc (nói ví) » mà tôi thì đang có thái độ « muốn làm to chuyện »
Bài của Huongtinhdoi cho tôi biết có sự tấn công của một vài nơi, ví dụ như là nói đến cái tên Bản Nháp dưới khía cạnh xấu v.v. Cái đó có thể nói ví là « giặc ngoài » được chứ? Cũng như những câu mà vài người ngoài nói với nhau về chúng tôi, trong câu chuyện có sự đánh giá chúng tôi theo góc nhìn của họ. Chúng tôi có bổn phận bảo vệ Bản Nháp thì có gì sai khi nói ví họ là « giặc ngoài » ?
 
Bài thơ của tôi rất rõ ràng : tôi hỏi các bạn tôi (bạn tâm tình) trước cái cảnh « loạn trong, giặc ngoài » tôi đối phó đã mõn hơi đuối sức, nên muốn bỏ cuộc « rả đàn tan nghé ».
Bởi thế nên tôi không thấy có gì phải xóa bài thơ ấy.
 
Mong bạn thông cảm vì giải thích nhiều hơn thì mất cả ý nghĩa của bài thơ.
Và tôi cũng hiểu rõ là bạn dành rất nhiều cảm tình cho tôi.
 
Chào thân mến,
 
LCR


Có mợ thời chợ thêm đông
Vắng mợ chợ cũng chẳng "không" bữa nào !

vũkimThanh
  • Số bài : 10500
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 08.09.2005
  • Nơi: xứ mù sương
RE: BẢN NHÁP THƠ ĐƯỜNG XƯỚNG-HỌA - 12.03.2007 18:28:30
0

Trích đoạn: Đông Hòa


Trích đoạn: MAY TRANG

KÍNH MỜI

BỐN MÙA

Xuân hạ thu đông mãi lả lơi
đường thơ tỏa sáng với dòng đời
trăng thu tròn mãi trong lời thắm
chiều tím hạ buông mấy lệ rơi
tiếc nhớ một thời ôm mộng trẻ
thương thầm quá khứ thả xa xôi
nghoảnh đi mới biết xuân vàng bạc
trông lại chợt hay, mấy khúc cười

MÂY TRẮNG LANG THANG


Thân họa : Khúc Đoạn Vọng Sầu

Cảnh chiều khe khắt gió về lơi   
Mây hỡi ! Nơi đâu giữa cuộc đời    
Trải bóng trêu ta , hồn héo úa
Thả mình ghẹo nguyệt , ánh buông rơi  

Du hồn giương mắt tìm hư ảo 
Lắng dạ nhìn trăng thả bóng xôi
Đâu giữa tâm tư đầy ủy mị 
Lòng đau mất hẳn nét môi cười

Đông Hòa
13.03.07
  


MỘNG THEO

nắng nhạt âm thầm để tím lơi
tối pha hưu hắt nét sầu đời
non xa bồng ẵm trời đi ngủ
biển đón trăng ru thả mộng rơi
ngày nhớ buồn vui bao khó nhọc
đêm thương cảnh vắng đếm xa xôi
năm canh thao thức cùng tâm sự
một giấc mơ hoa thoáng mỉm cười

MINH TUẤN






Thân hoạ :

THÚ THI NHÂN
 
Ðường thi lắt léo chớ buông lơi
Một chút suy tư với nghiệp đời
Xướng họa non sông ươm mộng thắm
Nương hồn quyện đắm ánh trăng rơi
Tao đàn chẳng kể chi già trẻ
Nhã nhặn phong ba đắng ngọt lời
Cái thú thi nhân Trời sóng bạc
Tung đôi cánh Hạc giữa chơi vơi
 
Vũ kim Thanh
 
 
Ghi chú : bài thơ của bạn khởi đi từ vần (ơi ) nên tôi họa câu cuối cùng phải đổ về vần (ơi ) cho liên vần , nên không trùng với chữ (cuời) ở câu cuối , mong thông cảm nhé.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.03.2007 18:48:30 bởi vũkimThanh >

YeuDieuLongNu
  • Số bài : 1027
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 18.07.2006
  • Nơi: germany
RE: BẢN NHÁP THƠ ĐƯỜNG XƯỚNG-HỌA - 12.03.2007 20:04:53
0

quote:

Trích đoạn: MAY TRANG

KÍNH MỜI

BỐN MÙA

Xuân hạ thu đông mãi lả lơi
đường thơ tỏa sáng với dòng đời
trăng thu tròn mãi trong lời thắm
chiều tím hạ buông mấy lệ rơi
tiếc nhớ một thời ôm mộng trẻ
thương thầm quá khứ thả xa xôi
nghoảnh đi mới biết xuân vàng bạc
trông lại chợt hay, mấy khúc cười

MÂY TRẮNG LANG THANG


Thân họa : Khúc Đoạn Vọng Sầu

Cảnh chiều khe khắt gió về lơi
Mây hỡi ! Nơi đâu giữa cuộc đời
Trải bóng trêu ta , hồn héo úa
Thả mình ghẹo nguyệt , ánh buông rơi
Du hồn giương mắt tìm hư ảo
Lắng dạ nhìn trăng thả bóng xôi
Đâu giữa tâm tư đầy ủy mị
Lòng đau mất hẳn nét môi cười

Đông Hòa
13.03.07


MỘNG THEO

nắng nhạt âm thầm để tím lơi
tối pha hưu hắt nét sầu đời
non xa bồng ẵm trời đi ngủ
biển đón trăng ru thả mộng rơi
ngày nhớ buồn vui bao khó nhọc
đêm thương cảnh vắng đếm xa xôi
năm canh thao thức cùng tâm sự
một giấc mơ hoa thoáng mỉm cười

MINH TUẤN


Thân hoạ :

THÚ THI NHÂN

Ðường thi lắt léo chớ buông lơi
Một chút suy tư với nghiệp đời
Xướng họa non sông ươm mộng thắm
Nương hồn quyện đắm ánh trăng rơi
Tao đàn chẳng kể chi già trẻ
Nhã nhặn phong ba đắng ngọt lời
Cái thú thi nhân Trời sóng bạc
Tung đôi cánh Hạc giữa chơi vơi

Vũ kim Thanh


Con Thuyền
 
Bản nháp thơ Đường Thầy chẳng lơi
sửa sang đoàn kết nối tình đời
mấy lần giặc bút vào khiêu chiến
tâm quyết Học Đường chẳng để rơi
núi thẳm bóng cao khơi ngọn gió
sông sâu nước chảy áng thơ lời
khôn lường phúc họa ai nào biết
tiếng hạc vọng sương đầy lại vơi.
 
YeuDieuLongNu
 
thưa bác lá -mọi người đã từng họa ở đây ai cũng quí bác lắm đó -lthn cũng vậy -điều gì thấy không hài lòng vậy.
 giờ để vui thì thầy cứ xướng họa bình thường thôi
 mọi người đều hiểu thầy đó -con nghĩ lúcnày thầy cũng đừng cho đăng những bài nói về tật xấu của con người -vì hay bị hiểu lầm
nhớ năm xưa con có được nghe <có một người thiếp xinh đẹp được sủng ái lắm.đi đâu nhà vua cũng khen.có một lần nghe tin mẹ ốm -nàng liền bỏ ngay về nhà thăm mẹ -nhà vua bảo:-nàng thật là người con hiếu thảo ,nghĩ tới mẹ mà chẳng cần xin phép ta.
rồi tới khi bị thất sủng -thì câu chuyện đựợc đưa vào tội < khi quân >
đúng thôi thây ơi -cuộc sống luôn phải hòa nhập thì xã hội mới phát triển.
con luôn mong thầy khỏe mạnh là ok rồi
chúc thầy vạn sự an khang.
 
VỊT ĐẸT KÍNH CẨN
 
 
 
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.03.2007 20:23:08 bởi YeuDieuLongNu >
Thơ Lưu Trữ
Thơ CHÍNH

YeuDieuLongNu

<Hãy Để Cho Chúng Tôi Hai Chữ Bình Yên .>

lá chờ rơi
  • Số bài : 6916
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 29.06.2005
  • Nơi: 6 tháng bên đông 6 tháng đoài
RE: BẢN NHÁP THƠ ĐƯỜNG XƯỚNG-HỌA - 12.03.2007 20:37:53
0

Trích đoạn: Đông Hòa

Trích đoạn: vũkimThanh

Trích đoạn: lá chờ rơi

ÐỂ TRÁNH CHO ÐỜI …
(gởi bạn tâm tình)
 
Loạn ở hiên trong giặc cửa ngoài
Gánh này biết để lại cho ai ?
Hai năm trấn thủ ba lần giặc
Một thuở cưu mang nửa ngợm người
Thơ vạn câu xuôi xen ngược một
Lời muôn giọng trắng lộn đen hai
Phải chăng nên rả đàn tan nghé ?
Ðể tránh cho đời một quái thai !

Lá chờ rơi


Thân họa bài (Ðể tránh cho đời )của bác lá :
 


VỮNG BƯỚC MAI NÀY THẮNG LỢI HAI
 
Thiên tai địch họa nhiễu trong ngoài
Xiết chặt tay nhau chẳng kể ai
Chí khí hùng anh khi giáp giặc
Ðồng cam cộng khổ cả muôn người
Bình tâm tổn thất ngày nay một
Vững bước mai này thắng lợi hai
Viết tiếp Ðường thi đời thực ảo
Thanh bình đại náo khúc thiên thai
 
Vũ kim Thanh
 

Mê Tình Khuất Biệt

Mê trong giấc ngủ bước ra ngoài
Vẫn đó thoảng sương bóng của ai
Tha thướt liễu ru trên dáng ngọc
Mơ màng mờ ảo tựa hồn người

Nhớ theo mỗi phút tàn canh một
Thương vọng từng giờ vội khắc hai 
Vương mãi chữ sầu nơi khuất biệt
Mộng đời thôi gửi chốn thiên thai

Đông Hòa
12.03.07


 
Chào cháu Ðông Hòa
 
Chú góp ý để giúp cháu sửa bài thơ trên cho có đối vững hơn trong hai cặp Thực, Luận.
 
Ví dụ :
Câu thứ 3 để y vậy :
 
Tha thướt liễu ru trên dáng ngọc
 
Câu thứ 4 phải đổi cho có chủ từ, động từ :
 
Mơ màng trăng dọi xuống hồn người
 
Câu thứ 5 chú có nhu cầu cần phải đảo lộn hai chữ :
 
Nhớ theo mỗi phút canh tàn một
 
Câu thứ 6 bây giờ có thể viết tốt hơn nhờ sự đảo lộn hai chữ của câu trên :
 
Thương vọng từng giờ khắc đủ hai
 
Muốn cho dễ thấy sự đối xứng thì thêm dấu phết hoặc hai chấm :
 
Nhớ theo mỗi phút : canh tàn một
Thương vọng từng giờ : khắc đủ hai
 
Nhưng thói quen của chú là giảm thiểu tối đa sự dùng dấu. Người đọc có thể mới đầu hiểu sai, tưởng câu thơ là dở. Nhưng khi soát lại, có thể sẽ nhận ra là hay. Cái cảm tưởng trước tưởng dở, sau thấy hay thì gây được nhiều cảm tình của độc giả hơn là ngược lại.
 
Ít hàng góp ý.
Thân chào cháu.
LCR
 
Có mợ thời chợ thêm đông
Vắng mợ chợ cũng chẳng "không" bữa nào !

Đông Hòa
  • Số bài : 2279
  • Điểm: 2
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 31.01.2006
RE: BẢN NHÁP THƠ ĐƯỜNG XƯỚNG-HỌA - 12.03.2007 21:22:59
0

Trích đoạn: lá chờ rơi


Trích đoạn: Đông Hòa

Trích đoạn: vũkimThanh

Trích đoạn: lá chờ rơi

ÐỂ TRÁNH CHO ÐỜI …
(gởi bạn tâm tình)
 
Loạn ở hiên trong giặc cửa ngoài
Gánh này biết để lại cho ai ?
Hai năm trấn thủ ba lần giặc
Một thuở cưu mang nửa ngợm người
Thơ vạn câu xuôi xen ngược một
Lời muôn giọng trắng lộn đen hai
Phải chăng nên rả đàn tan nghé ?
Ðể tránh cho đời một quái thai !

Lá chờ rơi


Thân họa bài (Ðể tránh cho đời )của bác lá :
 


VỮNG BƯỚC MAI NÀY THẮNG LỢI HAI
 
Thiên tai địch họa nhiễu trong ngoài
Xiết chặt tay nhau chẳng kể ai
Chí khí hùng anh khi giáp giặc
Ðồng cam cộng khổ cả muôn người
Bình tâm tổn thất ngày nay một
Vững bước mai này thắng lợi hai
Viết tiếp Ðường thi đời thực ảo
Thanh bình đại náo khúc thiên thai
 
Vũ kim Thanh
 

Mê Tình Khuất Biệt

Mê trong giấc ngủ bước ra ngoài
Vẫn đó thoảng sương bóng của ai
Tha thướt liễu mềm trêu dáng ngọc
Mơ màng mắt ảo soi hồn người

Thương theo mỗi phút canh vơi một
Nhớ vọng từng giờ khắc vãng hai 
Vương mãi chữ sầu nơi khuất biệt
Mộng đời thôi gửi chốn thiên thai

Đông Hòa
12.03.07



Chào cháu Ðông Hòa

Chú góp ý để giúp cháu sửa bài thơ trên cho có đối vững hơn trong hai cặp Thực, Luận.

Ví dụ :
Câu thứ 3 để y vậy :

Tha thướt liễu ru trên dáng ngọc

Câu thứ 4 phải đổi cho có chủ từ, động từ :

Mơ màng trăng dọi xuống hồn người

Câu thứ 5 chú có nhu cầu cần phải đảo lộn hai chữ :

Nhớ theo mỗi phút canh tàn một

Câu thứ 6 bây giờ có thể viết tốt hơn nhờ sự đảo lộn hai chữ của câu trên :

Thương vọng từng giờ khắc đủ hai

Muốn cho dễ thấy sự đối xứng thì thêm dấu phết hoặc hai chấm :

Nhớ theo mỗi phút : canh tàn một
Thương vọng từng giờ : khắc đủ hai

Nhưng thói quen của chú là giảm thiểu tối đa sự dùng dấu. Người đọc có thể mới đầu hiểu sai, tưởng câu thơ là dở. Nhưng khi soát lại, có thể sẽ nhận ra là hay. Cái cảm tưởng trước tưởng dở, sau thấy hay thì gây được nhiều cảm tình của độc giả hơn là ngược lại.

Ít hàng góp ý.
Thân chào cháu.
LCR



Cảm ơn chú rất nhiều... do bài này lúc ấy làm nhanh quá mà sáng nay lo làm mấy bài khúc đọan hình như 6 bài cho nên không có xem lại thơ Đường , dần dần sẽ làm chậm thôi cho vững hai cặp thực luận
Chúc Chú nhiều sức khoẻ
Dh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.03.2007 04:53:02 bởi Đông Hòa >
Gió vẫn thổi trên những tầng mây , ngày vẫn trôi qua có ai nghĩ được gì trong khoảng miên man bất tận . Hỡi em ! Ta sẽ yêu em như những ngày xưa đầy mộng tưởng trong giấc mơ viết thành bài thơ tình lãng mạn ....

lá chờ rơi
  • Số bài : 6916
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 29.06.2005
  • Nơi: 6 tháng bên đông 6 tháng đoài
RE: BẢN NHÁP THƠ ĐƯỜNG XƯỚNG-HỌA - 13.03.2007 03:27:28
0












Trích đoạn: YeuDieuLongNu

Trích đoạn: MAY TRANG

KÍNH MỜI

BỐN MÙA

Xuân hạ thu đông mãi lả lơi
đường thơ tỏa sáng với dòng đời
trăng thu tròn mãi trong lời thắm
chiều tím hạ buông mấy lệ rơi
tiếc nhớ một thời ôm mộng trẻ
thương thầm quá khứ thả xa xôi
nghoảnh đi mới biết xuân vàng bạc
trông lại chợt hay, mấy khúc cười

MÂY TRẮNG LANG THANG

Thân họa : Khúc Đoạn Vọng Sầu

Cảnh chiều khe khắt gió về lơi
Mây hỡi ! Nơi đâu giữa cuộc đời
Trải bóng trêu ta , hồn héo úa
Thả mình ghẹo nguyệt , ánh buông rơi
Du hồn giương mắt tìm hư ảo
Lắng dạ nhìn trăng thả bóng xôi
Đâu giữa tâm tư đầy ủy mị
Lòng đau mất hẳn nét môi cười

Đông Hòa
13.03.07

MỘNG THEO

nắng nhạt âm thầm để tím lơi
tối pha hưu hắt nét sầu đời
non xa bồng ẵm trời đi ngủ
biển đón trăng ru thả mộng rơi
ngày nhớ buồn vui bao khó nhọc
đêm thương cảnh vắng đếm xa xôi
năm canh thao thức cùng tâm sự
một giấc mơ hoa thoáng mỉm cười

MINH TUẤN

Thân hoạ :

THÚ THI NHÂN

Ðường thi lắt léo chớ buông lơi
Một chút suy tư với nghiệp đời
Xướng họa non sông ươm mộng thắm
Nương hồn quyện đắm ánh trăng rơi
Tao đàn chẳng kể chi già trẻ
Nhã nhặn phong ba đắng ngọt lời
Cái thú thi nhân Trời sóng bạc
Tung đôi cánh Hạc giữa chơi vơi

Vũ kim Thanh

Con Thuyền
 
Bản nháp thơ Đường Thầy chẳng lơi
sửa sang đoàn kết nối tình đời
mấy lần giặc bút vào khiêu chiến
tâm quyết Học Đường chẳng để rơi
núi thẳm bóng cao khơi ngọn gió
sông sâu nước chảy áng thơ lời
khôn lường phúc họa ai nào biết
tiếng hạc vọng sương đầy lại vơi.
 
YeuDieuLongNu



Minh Tuấn và YeuDieuLongNu thân mến,

Bây giờ thì chú phải nhắc nhở một cách thực tế hơn, để cho người ngoài thấy rằng trong trang thơ nầy có nhiều người đang học làm thơ Ðường.

Bài của cháu Minh Tuấn đã chọn một cái tên mơ hồ, nhờ vậy mà dễ viết tình tiết bên trong.
Nhưng ngôn từ cũng phải chọn lọc để mỗi câu đều có nghĩa rõ ràng, ý của câu trên câu dưới nếu không tung hứng thì cũng phải dung hòa với nhau mới được. Không thì trở thành rời rạc.
Và nhứt là phải tìm viết cho thật đối.

Hai cặp Thực Luận của cháu còn nghèo ý quá và thiếu đối. Nên chú tạm sửa lại như sau. Và đó chỉ là ví dụ. Cháu nên cố gắng để sau này dành thêm nhiều thì giờ hơn cho mỗi bài thơ. Quách Tấn gọi loại thơ làm như chúng ta làm là loại thơ « khổ cầu », tức phải nắn nót đẽo gọt với nhiều công phu thì mới mong được hay. Sự cố gắng đó phải áp dụng cho toàn bài, mặc dầu ở đây chú chỉ nhắm vào hai cặp Thực và Luận.

MỘNG THEO

Nắng nhạt âm thầm để tím lơi
Tối pha hiu hắt nét sầu đời
Non xa mây khuất trời chưa sáng
Biển lạnh trăng chìm bóng nhẹ rơi 
Ngày chẳng tiếc than duyên trắc trở
Ðêm còn thương nhớ chuyện xa xôi
Năm canh thao thức cùng tâm sự
Một giấc mơ hoa thoáng mỉm cười

MINH TUẤN

Vịt đẹt thân mến,

Bài thơ chú sửa lại :

* câu 1 bỏ « Thầy » ra ngoài thì hay hơn
* câu chót như vậy rõ nghĩa và ý vững hơn. Nhạc trong câu êm hơn và rất thích hợp cho một câu kết (với lỗ tai của chú). Ngoài ra mấy cái này chỉ là nhận xét riêng của chú dành cho con vịt đẹt, không dính dáng gì tới « luật » lệ làm thơ nói chung và thơ Ðường nói riêng.
* Hai cặp Thực và Luận thì đối hơn trước.
 
Con Thuyền

Bản nháp thơ Đường quyết chẳng lơi
Sửa sang đoàn kết nối tình đời
Bao phen bút giặc vào khiêu chiến
Mấy lượt trang nhà chẳng để rơi
Núi thẳm trời thơ reo vạn tiếng
Sông sâu suối nhạc trải muôn lời
Khôn lường phúc họa ai nào biết
Tiếng hạc sương đầy mãi chẳng vơi.

YeuDieuLongNu
 

Thân mến chào hai cháu. Chúc hai cháu luôn hăng say với thơ Ðường.

Chú LCR

<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.03.2007 03:29:42 bởi lá chờ rơi >
Có mợ thời chợ thêm đông
Vắng mợ chợ cũng chẳng "không" bữa nào !

lá chờ rơi
  • Số bài : 6916
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 29.06.2005
  • Nơi: 6 tháng bên đông 6 tháng đoài
RE: BẢN NHÁP THƠ ĐƯỜNG XƯỚNG-HỌA - 13.03.2007 07:21:01
0
 
NGAO NGÁN

Xin lỗi làng thơ mệt quá rồi !
Chắc là bỏ chợ đứa con côi
Ai thương xin vói tay dìu dắt
Ai ghét đây cam gượng khóc cười
Sân trước binh tôm dương giáo sắt
Vườn sau tướng cá múa gươm trời
Thiên la địa võng vương từng bước
Ðâu phải là nơi thoải mái chơi ?
Lá chờ rơi




<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.03.2007 09:10:08 bởi lá chờ rơi >
Có mợ thời chợ thêm đông
Vắng mợ chợ cũng chẳng "không" bữa nào !

Đông Hòa
  • Số bài : 2279
  • Điểm: 2
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 31.01.2006
RE: BẢN NHÁP THƠ ĐƯỜNG XƯỚNG-HỌA - 13.03.2007 08:54:01
0
Nhớ Em


Ta lê bước chậm dưới trời đêm

Vắng ngắt đường về nỗi nhớ thêm

Chợt tiếc nụ hôn trong lửng tối

Bỗng thương giấc mộng lúc tàn đêm

Thuở vừa cách biệt nghe hoen dạ

Nay sắp tương phùng lại đắng tim

Héo hắt cõi hồn buồn chẳng dứt

Lụy sầu rớt mãi gọi tình em

Đông Hoà
12.03.07

<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.03.2007 09:58:09 bởi Đông Hòa >
Gió vẫn thổi trên những tầng mây , ngày vẫn trôi qua có ai nghĩ được gì trong khoảng miên man bất tận . Hỡi em ! Ta sẽ yêu em như những ngày xưa đầy mộng tưởng trong giấc mơ viết thành bài thơ tình lãng mạn ....

Đông Hòa
  • Số bài : 2279
  • Điểm: 2
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 31.01.2006
RE: BẢN NHÁP THƠ ĐƯỜNG XƯỚNG-HỌA - 13.03.2007 10:21:48
0

Trích đoạn: lá chờ rơi


NGAO NGÁN

Xin lỗi làng thơ mệt quá rồi !
Chắc là bỏ chợ đứa con côi
Ai thương xin vói tay dìu dắt
Ai ghét đây cam gượng khóc cười
Sân trước binh tôm dương giáo sắt
Vườn sau tướng cá múa gươm trời
Thiên la địa võng vương từng bước
Ðâu phải là nơi thoải mái chơi ?
Lá chờ rơi



 
 


Thân Họa : Xuân Tàn Một Kiếp Mồ Côi

Vãng xuân , hạ cũng đến bên rồi  
Dạ mãi sầu vì phận cút côi 
Lấy nỗi đau thương rưng mắt lạnh 
Mang cơn bi khổ nén môi cười 

Cuộc đời chiếc bóng trong manh tối
Số kiếp cô đơn giữa chiếu trời
Nên lúc cành mai buông nhụy thắm
Em đà ngoảnh mặt chẳng đành chơi

Đông Hòa
13.03.07

 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.03.2007 10:36:06 bởi Đông Hòa >
Gió vẫn thổi trên những tầng mây , ngày vẫn trôi qua có ai nghĩ được gì trong khoảng miên man bất tận . Hỡi em ! Ta sẽ yêu em như những ngày xưa đầy mộng tưởng trong giấc mơ viết thành bài thơ tình lãng mạn ....

Đuyên Hồng
  • Số bài : 2209
  • Điểm: 10
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 08.04.2006
  • Nơi: Trái Tim
RE: BẢN NHÁP THƠ ĐƯỜNG XƯỚNG-HỌA - 13.03.2007 10:24:52
0
Đãi Giai Nhân
Đãi nguyệt tây sương hạ
Lâm phong hộ bán khai
Cách tường hoa ảnh động
Nghi thị ngọc nhân lai

Dịch thoáng:
Đợi Người
Lầu Tây chênh chếch ánh trăng lên
Gió nhẹ đâu luồn cửa chẳng then
Nghiêng ngả bên tường hoa lộng bóng
Ngỡ như người ngọc dạo hài sen
Glc

 
Phóngs tác
ĐÊM TRĂNG
Một bóng trăng tà ngả mái tây
Lầu không đóng cửa ánh ngân đầy
Mơ màng dế khóc, sương vương lá
Bát ngát hương nồng, gió động cây
Thỏ ngọc mờ vàng canh đã vắn
Vầng dương ửng đỏ khắc chưa chầy
Nghiêng nghiêng bóng đổ chim tung cánh
Ngỡ ả Hằng Nga hiện chốn đây…


<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.03.2007 10:41:45 bởi Đuyên Hồng >

Đuyên Hồng
  • Số bài : 2209
  • Điểm: 10
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 08.04.2006
  • Nơi: Trái Tim
RE: BẢN NHÁP THƠ ĐƯỜNG XƯỚNG-HỌA - 13.03.2007 10:28:48
0


NGAO NGÁN

Xin lỗi làng thơ mệt quá rồi !
Chắc là bỏ chợ đứa con côi
Ai thương xin vói tay dìu dắt
Ai ghét đây cam gượng khóc cười
Sân trước binh tôm dương giáo sắt
Vườn sau tướng cá múa gươm trời
Thiên la địa võng vương từng bước
Ðâu phải là nơi thoải mái chơi ?
Lá chờ rơi



Kính họa

SAO NỠ
Để ý mà chi việc đã rồi
Đường thi vắng Bác thật đơn côi
Đưa thuyền chẳng sá lời ong bướm
Ươm giống nào cam tiếng khóc cười
Cứ mặc kỳ nhông xưng chúa đất
Chờ khi cá chép hóa rồng trời
Thương ai một lẽ thương cho trọn
Sao nỡ tan đàn bỏ cuộc chơi?


Đông Hòa
  • Số bài : 2279
  • Điểm: 2
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 31.01.2006
RE: BẢN NHÁP THƠ ĐƯỜNG XƯỚNG-HỌA - 13.03.2007 12:01:01
0

Trích đoạn: Đuyên Hồng

Đãi Giai Nhân
Đãi nguyệt tây sương hạ
Lâm phong hộ bán khai
Cách tường hoa ảnh động
Nghi thị ngọc nhân lai

Dịch thoáng:
Đợi Người
Lầu Tây chênh chếch ánh trăng lên
Gió nhẹ đâu luồn cửa chẳng then
Nghiêng ngả bên tường hoa lộng bóng
Ngỡ như người ngọc dạo hài sen
Glc

 
Phóngs tác
ĐÊM TRĂNG
Một bóng trăng tà ngả mái tây
Lầu không đóng cửa ánh ngân đầy
Mơ màng dế khóc, sương vương lá
Bát ngát hương nồng, gió động cây
Thỏ ngọc mờ vàng canh đã vắn
Vầng dương ửng đỏ khắc chưa chầy
Nghiêng nghiêng bóng đổ chim tung cánh
Ngỡ ả Hằng Nga hiện chốn đây…



 
Thân họa : Giấc Sầu Canh Khuya
 
Canh khuya hướng mặt ngó hiên tây
Vọng sáng long lanh một bóng đầy
Lừng lững vì sao chờ vọng nguyệt
Ngẩn ngơ cơn gió đến tìm mây

Từng canh nỗi nhớ sầu chưa dứt
Mỗi khắc tâm tư xót cũng chầy
Đâu bóng ngày xưa như ẩn hiện 
Bên dòng suối vắng thuở nào đây

Đông Hòa
13.03.07

Gió vẫn thổi trên những tầng mây , ngày vẫn trôi qua có ai nghĩ được gì trong khoảng miên man bất tận . Hỡi em ! Ta sẽ yêu em như những ngày xưa đầy mộng tưởng trong giấc mơ viết thành bài thơ tình lãng mạn ....

langtuhanoi
  • Số bài : 137
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 16.12.2006
  • Nơi: HỒ TRÚC BẠCH
RE: BẢN NHÁP THƠ ĐƯỜNG XƯỚNG-HỌA - 13.03.2007 12:05:27
0

quote:


NGAO NGÁN

Xin lỗi làng thơ mệt quá rồi !
Chắc là bỏ chợ đứa con côi
Ai thương xin vói tay dìu dắt
Ai ghét đây cam gượng khóc cười
Sân trước binh tôm dương giáo sắt
Vườn sau tướng cá múa gươm trời
Thiên la địa võng vương từng bước
Ðâu phải là nơi thoải mái chơi ?
Lá chờ rơi


Thân Họa : Xuân Tàn Một Kiếp Mồ Côi

Vãng xuân , hạ cũng đến bên rồi  
Dạ mãi sầu vì phận cút côi 
Lấy nỗi đau thương rưng mắt lạnh 
Mang cơn bi khổ nén môi cười 

Cuộc đời chiếc bóng trong manh tối
Số kiếp cô đơn giữa chiếu trời
Nên lúc cành mai buông nhụy thắm
Em đà ngoảnh mặt chẳng đành chơi

Đông Hòa
13.03.07
 
 

Kính họa

SAO NỠ
Để ý mà chi việc đã rồi
Đường thi vắng Bác thật đơn côi
Đưa thuyền chẳng sá lời ong bướm
Ươm giống nào cam tiếng khóc cười
Cứ mặc kỳ nhông xưng chúa đất
Chờ khi cá chép hóa rồng trời
Thương ai một lẽ thương cho trọn
Sao nỡ tan đàn bỏ cuộc chơi?

_____________________________

ĐUYÊN HỒNG


TÂM THƠ.

tâm tư xếp gửi ở đây rồi
sao nỡ cam lòng để cút côi
nhà xướng -đếm ngày bao khó nhọc
vườn gieo - rủ bạn tới vui cười
trần gian bể khổ nên tình lụy
thơ phú kêu đau ,đến tận trời
giọt lệ cổ nhân còn đọng đó
vương buồn một chút , lại cùng chơi.

LÃNG TỬ HÀ NỘI

Bác  lá kính mến.cháu mong bác chớ có giận gì cháu.nếu có điều không phải -xin bác lượng thứ cho.màu sắc của cuộc sống thôi bác à.
thực ra cháu chỉ  kính gửi tới bác những dòng tâm tư của người giao  lưu thơ phú trung gian thôi.bác mà bỏ trang này thì nhiều ngừoi cùng bỏ đấy -cháu cũng sẽ không vào đây nữa đâu.

mong bác hiểu cho
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.03.2007 12:06:43 bởi langtuhanoi >
tm.aspx?m=243908&mpage=1&key=𻣄
Lãng Tử Hà Nội

Minh Tuấn
  • Số bài : 3892
  • Điểm: 32
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 15.07.2006
  • Nơi: cong hoa sec
RE: BẢN NHÁP THƠ ĐƯỜNG XƯỚNG-HỌA - 13.03.2007 15:33:20
0

NGAO NGÁN

Xin lỗi làng thơ mệt quá rồi !
Chắc là bỏ chợ đứa con côi
Ai thương xin vói tay dìu dắt
Ai ghét đây cam gượng khóc cười
Sân trước binh tôm dương giáo sắt
Vườn sau tướng cá múa gươm trời
Thiên la địa võng vương từng bước
Ðâu phải là nơi thoải mái chơi ?
Lá chờ rơi


Thân Họa : Xuân Tàn Một Kiếp Mồ Côi

Vãng xuân , hạ cũng đến bên rồi
Dạ mãi sầu vì phận cút côi
Lấy nỗi đau thương rưng mắt lạnh
Mang cơn bi khổ nén môi cười
Cuộc đời chiếc bóng trong manh tối
Số kiếp cô đơn giữa chiếu trời
Nên lúc cành mai buông nhụy thắm
Em đà ngoảnh mặt chẳng đành chơi

Đông Hòa
13.03.07


Kính họa

SAO NỠ
Để ý mà chi việc đã rồi
Đường thi vắng Bác thật đơn côi
Đưa thuyền chẳng sá lời ong bướm
Ươm giống nào cam tiếng khóc cười
Cứ mặc kỳ nhông xưng chúa đất
Chờ khi cá chép hóa rồng trời
Thương ai một lẽ thương cho trọn
Sao nỡ tan đàn bỏ cuộc chơi?

_____________________________

ĐUYÊN HỒNG

TÂM THƠ.

tâm tư xếp gửi ở đây rồi
sao nỡ cam lòng để cút côi
nhà xướng -đếm ngày bao khó nhọc
vườn gieo - rủ bạn tới vui cười
trần gian bể khổ nên tình lụy
thơ phú kêu đau ,đến tận trời
giọt lệ cổ nhân còn đọng đó
vương buồn một chút , lại cùng chơi.

LÃNG TỬ HÀ NỘI


ĐÀNH SAO ?
 
Bão táp phong ba đến nữa rồi
cây cao nghiêng ngả bóng đơn côi
tìm ai trao gửi niềm tâm huyết
lòng quặn thương thơ dở khóc cười
thề trước còn in trang xướng họa
hẹn sau phai lá...trải thơ trời
chông chênh chân bước bao ghềnh thác
khắc khoải tâm hồn hết muốn chơi.
 
MINH TUẤN
 
Cháu cám ơn BÁC LÁ đã chỉ cho cháu bài thơ mộng ước-nhưng kỳ thực là vốn thơ Đường mỏng tang đó bác ơi.
 từ ngày vào đây đọc thơ bác -cháu thấy như đọc thơ của người xưa vậy.
 ý vần thoải mái không gò bó và đọc lên thấy toát lên ý nghĩa đẹp của câu từ bác sử dụng.
 
đọc mãi và muốn phát triển quá.nhưng biết làm sao được -bây giờ bác lại muốn treo bảng nghỉ chơi /vậy thì thiệt thòi cho chúng cháu lắm.
 ai vào đây dù họa một hai lần nhưng họ đều ghé thăm để học hỏi nơi bác.
không lẽ bác chịu tắt lịm trong cơn mưa nhỏ này ư.
 kính mong bác nghĩ lại mà dìu dắt mọi người.
  bác thấy bây giờ vào thư quán nhiều người muốn làm thơ Đường cũng từ những bài giảng của bác -dù là gián tiếp.
 chẳng ai duy trì thay bác được đâu...
 có lẽ nào đẻ nó ra bác lại không nuôi  ?
 
kính chào bác an khang thịnh vượng
 
KÍNH TẶNG BÁC BÀI THƠ SONG THẤT LỤC BÁT NHÉ VÀ MONG BÁC VUI VÀ Ở LẠI
 

 
 
TÂM TƯ THƠ LÒNG
 
Mộng muốn hái trăng soi sáng tỏ
gửi vào thơ cho gió cùng gieo
biết đời thi sĩ phải nghèo
thời gian gom hết để gieo thơ tình.
 
Mặc cuộc sống nhục vinh khắp ngả
ta vùi mình trong lá trong hoa
biển xanh sóng vỗ hiền hòa
núi cao chim rộn trong ta bốn mùa.
 
Khi đông lạnh tuyết đùa thân cóng
lúc mưa rơi bong bóng trải đường
tim hồng chất nặng nhớ thương
câu thơ muốn nấc canh trường sầu đong.
 
Thơ ai viết những dòng ly biệt
để ta xem luyết tiếc mấy hồi
khi mặn nồng lúc chia phôi
tại duyên thơ bút,hay Người đành quên.
 
Bao nhiêu tháng tâm bền chỉ dạy
trận bão này làm gãy niềm vui
cầu mong Người tiến chớ lùi
bão dông một thoáng lại vùi nước trôi.
 
Ta hiểu bác đang thời cao tuổi
dốc tâm can khơi suối thơ Đường
bao người mến vạn người thương
không rơi...là muốn mở Đường dài thêm.
 
Hồn thi sĩ mấy miền hò hẹn
sửa sai nhau chẳng thẹn tâm thơ
đừng để cho lái xa bờ
câu thơ trôi mất -bao giờ gặp nhau.
 
MINH TUẤN
 
KÍNH TẶNG BÁC LÁ CHỜ RƠI 
  

 
 
 
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.03.2007 16:11:50 bởi Minh Tuấn >

lá chờ rơi
  • Số bài : 6916
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 29.06.2005
  • Nơi: 6 tháng bên đông 6 tháng đoài
RE: BẢN NHÁP THƠ ĐƯỜNG XƯỚNG-HỌA - 13.03.2007 16:19:39
0







Xin xóa hộ, cám ơn

<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.03.2007 16:36:25 bởi lá chờ rơi >
Có mợ thời chợ thêm đông
Vắng mợ chợ cũng chẳng "không" bữa nào !

lá chờ rơi
  • Số bài : 6916
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 29.06.2005
  • Nơi: 6 tháng bên đông 6 tháng đoài
RE: BẢN NHÁP THƠ ĐƯỜNG XƯỚNG-HỌA - 13.03.2007 16:33:39
0












Trích đoạn: langtuhanoi

NGAO NGÁN

Xin lỗi làng thơ mệt quá rồi !
Chắc là bỏ chợ đứa con côi
Ai thương xin vói tay dìu dắt
Ai ghét đây cam gượng khóc cười
Sân trước binh tôm dương giáo sắt
Vườn sau tướng cá múa gươm trời
Thiên la địa võng vương từng bước
Ðâu phải là nơi thoải mái chơi ?
Lá chờ rơi


Thân Họa : Xuân Tàn Một Kiếp Mồ Côi

Vãng xuân , hạ cũng đến bên rồi  
Dạ mãi sầu vì phận cút côi 
Lấy nỗi đau thương rưng mắt lạnh 
Mang cơn bi khổ nén môi cười 

Cuộc đời chiếc bóng trong manh tối
Số kiếp cô đơn giữa chiếu trời
Nên lúc cành mai buông nhụy thắm
Em đà ngoảnh mặt chẳng đành chơi

Đông Hòa
13.03.07
 
 

Kính họa

SAO NỠ
Để ý mà chi việc đã rồi
Đường thi vắng Bác thật đơn côi
Đưa thuyền chẳng sá lời ong bướm
Ươm giống nào cam tiếng khóc cười
Cứ mặc kỳ nhông xưng chúa đất
Chờ khi cá chép hóa rồng trời
Thương ai một lẽ thương cho trọn
Sao nỡ tan đàn bỏ cuộc chơi?

ĐUYÊN HỒNG

TÂM THƠ.

tâm tư xếp gửi ở đây rồi
sao nỡ cam lòng để cút côi
nhà xướng -đếm ngày bao khó nhọc
vườn gieo - rủ bạn tới vui cười
trần gian bể khổ nên tình lụy
thơ phú kêu đau ,đến tận trời
giọt lệ cổ nhân còn đọng đó
vương buồn một chút , lại cùng chơi.

LÃNG TỬ HÀ NỘI

Bác  lá kính mến.cháu mong bác chớ có giận gì cháu.nếu có điều không phải -xin bác lượng thứ cho.màu sắc của cuộc sống thôi bác à.
thực ra cháu chỉ  kính gửi tới bác những dòng tâm tư của người giao  lưu thơ phú trung gian thôi.bác mà bỏ trang này thì nhiều ngừoi cùng bỏ đấy -cháu cũng sẽ không vào đây nữa đâu.

mong bác hiểu cho


Chào bạn Lãng Tử Hà Nội,
 
Bài trước của bạn có những câu khen và những câu nhận xét. Khen thì « khen thật » với « khen tưng » dễ được xếp chung nhau, còn « nhận xét » thì nó không thể lẩn lộn với ai cả.
Cám ơn bạn đã cho biết là bên trong có sự trung gian. Vậy bạn có thể chỉ là một nạn nhân.
Dù sao tôi không có gì trách bạn. Mà chỉ khuyên nên cẩn thận hơn.
Ðến nước này thì đoán ra ai không khó. Vả lại trong bài « thơ hay thơ dở » tôi đã có dự liệu để gởi cho mỗi nơi một đòn bánh tét hậu Xuân « dĩ bỉ chi đạo hoàn thi bỉ thân » rồi. (hihi xin các cụ thâm nho thông cảm cho nếu câu chữ ấy có sai sót vài tí tẹo !)
Còn bài sau nầy có lẽ bạn nên tránh nói thế thì hơn.
 
Vì trên cõi đời nầy không có ai là « cần thiết » cả.
 
Tuy nhiên, là con người thì phải có « buồn, vui ». Và « ngao ngán ».
Có sao thì nói vậy mới thoải mái.
Thân mến chào bạn.
LCR 
 
Chào bạn Ðuyên Hồng,
 
Cám ơn và hoan hô bài họa rất hay của bạn. Không phải vì ý nghĩa, hay vì tình cảm bạn dành cho tôi mà là vì phần kỹ thuật rất xuất sắc của bài thơ.
 
« Cá chép hóa rồng trời » chính là thơ của bạn đấy.
 
Thân mến,
LCR
 
VẪN CHỊU CHƠI
 
Trào phúng là vui trọn chữ « vui »
Sao không khiêng bỏ lại đi lùi ?
Phải chăng mây bức e rừng động
Ðành chịu vòi co sợ vía rơi
Ai bán thân danh treo góc chợ
Ta mang thi vận tới trăm lời
Tránh voi tục tử nào ai xấu
Rồng tắm ao tù vẫn chịu chơi.
Lá chờ rơi

<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.03.2007 18:18:34 bởi lá chờ rơi >
Có mợ thời chợ thêm đông
Vắng mợ chợ cũng chẳng "không" bữa nào !

vũkimThanh
  • Số bài : 10500
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 08.09.2005
  • Nơi: xứ mù sương
RE: BẢN NHÁP THƠ ĐƯỜNG XƯỚNG-HỌA - 13.03.2007 17:59:19
0
VẪN CHỊU CHƠI
 
Trào phúng là vui trọn chữ « vui »
Sao không khiêng bỏ lại đi lùi ?
Phải chăng mây bức e rừng động
Ðành chịu vòi co sợ vía rơi
Ai bán thân danh treo góc chợ
Ta mang thi vận tới trăm lời
Tránh voi tục tử nào ai xấu
Rồng tắm ao tù vẫn chịu chơi.
Lá chờ rơi


KHEN AI
 
(Rồng tắm ao tù vẫn chịu chơi )
Khen ai vững bước trước dòng đời
Xuân qua Hạ vãn Thu Đông tới
Gió xóay muôn đời chẳng chịu rơi
Đất nước mênh mang bao lộc mới
Trời mây rộng mở vạn màu tươi
Thi nhân mỉm cười ôm cay đắng
Đạo Đức Trí Ân thắng vận thời.
 
Vũ kim Thanh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.03.2007 19:50:53 bởi vũkimThanh >

lá chờ rơi
  • Số bài : 6916
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 29.06.2005
  • Nơi: 6 tháng bên đông 6 tháng đoài
RE: BẢN NHÁP THƠ ĐƯỜNG XƯỚNG-HỌA - 13.03.2007 18:23:54
0











Xin xóa hộ. Bản gốc đã sửa. Cám ơn
<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.03.2007 05:40:14 bởi lá chờ rơi >
Có mợ thời chợ thêm đông
Vắng mợ chợ cũng chẳng "không" bữa nào !

Trần Mạnh Hùng
  • Số bài : 9422
  • Điểm: 2
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 02.07.2005
  • Nơi: Giấc Mộng
RE: BẢN NHÁP THƠ ĐƯỜNG XƯỚNG-HỌA - 13.03.2007 18:46:55
0
Ông bà ta có câu : " Nhất vợ nhì trời"
 
Và mấy ông thi sĩ nhà ta cũng có hai câu thơ:
 
" Tại sao vợ lại hơn trời nhỉ"
" Vợ chỉ hơn trời có cái trai "
 
Kính mời các bạn lấy hai câu này làm câu dẫn nguồn khởi hứng cho những bài thơ Đường của chúng ta.

 
Nên có thơ rằng:
 
CHỐN ẤY BỒNG LAI

 " Tại sao vợ lại hơn trời nhỉ  "
" Vợ chỉ hơn trời có cái trai "
Con gái thế gian nhiều của lạ,
Nàng tiên thượng giới thiếu đồ chơi.
"Nghê thường vũ khúc" -  ôi ôi chán
"Ứ ự ừ ư "-  ngất ngất say.
Vì thế nhà trời ham hạ thế.
Bởi vì cõi tục nhập bồng lai.
Trần Mạnh Hùng 
  
  

 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.03.2007 19:15:01 bởi Trần Mạnh Hùng >
"Thơ là trừu tượng, tình cảm là hư cấu được cấu tạo rất vô tư trong hồn thơ
Nếu ý thơ đi quá mức giới hạn của tình cảm, đó là sự hồn nhiên của thơ, xin đừng giận, sự giận dữ làm mất đi vẻ đẹp của thơ".
Trần Mạnh Hùng

vũkimThanh
  • Số bài : 10500
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 08.09.2005
  • Nơi: xứ mù sương
RE: BẢN NHÁP THƠ ĐƯỜNG XƯỚNG-HỌA - 13.03.2007 20:06:06
0

Trích đoạn: lá chờ rơi




VẪN CHỊU CHƠI
 
Trào phúng là vui trọn chữ « vui »
Sao không khiêng bỏ lại đi lùi ?
Phải chăng Mây bức e rừng động
Ðành chịu vòi co sợ vía rơi
Ai bán thân danh treo góc chợ
Ta mang thi vận tới trăm lời
Tránh voi tục tử nào ai xấu
Rồng tắm ao tù vẫn chịu chơi.

Lá chờ rơi




KHEN AI

( Thân tặng bác Lá )

(Rồng tắm ao tù vẫn chịu chơi )
Khen ai vững bước trước dòng đời
Xuân qua Hạ vãn Thu Đông tới
Gió xóay muôn đời chẳng chịu rơi
Đất nước mênh mang bao lộc mới
Trời mây rộng mở vạn màu tươi
Thi nhân cười mỉm ôm cay đắng
Đạo Đức Trí Ân thắng vận thời.
 
Vũ kim Thanh



<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.03.2007 20:14:59 bởi vũkimThanh >

Gio
  • Số bài : 146
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 19.02.2007
  • Nơi: Cỏi Vô Thường
RE: BẢN NHÁP THƠ ĐƯỜNG XƯỚNG-HỌA - 13.03.2007 20:26:32
0
Chời wơi...thấy mấy pác mần thơ Đường mà Gió pái phục quá(vì không biết mần)
xin mọi người nhận nơi đây lòng cảm phục ( dzìa tập tành cho kỹ lần sau dzô múa bút)
nếu ai co' lòng thương xót thi` làm ơn chỉ vẽ dzùm...thanks..
 
Đời Có Bao Lâu Mà Hững Hờ

Đông Hòa
  • Số bài : 2279
  • Điểm: 2
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 31.01.2006
RE: BẢN NHÁP THƠ ĐƯỜNG XƯỚNG-HỌA - 13.03.2007 21:02:10
0
Bài xướng :
 
Tuổi xế chiều

Đến già thôi nhớ chuyện ngày xưa
Bóng xế về chiều thọ cũng vừa
Lậm sáu mươi xuân trông tháng hạ
Thêm mười năm tuổi ngóng mùa mưa

Tơ duyên trút hết tâm lòng cạn
Tình ái buông trôi cõi mộng thừa
Một thoáng mơ đời nay đã mãn 
Thiên thu giấc mộng dưới trăng thưa

Đông Hòa
13.03.07
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.03.2007 21:22:28 bởi Đông Hòa >
Gió vẫn thổi trên những tầng mây , ngày vẫn trôi qua có ai nghĩ được gì trong khoảng miên man bất tận . Hỡi em ! Ta sẽ yêu em như những ngày xưa đầy mộng tưởng trong giấc mơ viết thành bài thơ tình lãng mạn ....

Trần Mạnh Hùng
  • Số bài : 9422
  • Điểm: 2
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 02.07.2005
  • Nơi: Giấc Mộng
RE: BẢN NHÁP THƠ ĐƯỜNG XƯỚNG-HỌA - 14.03.2007 00:02:46
0

Trích đoạn: lá chờ rơi


NGAO NGÁN

Xin lỗi làng thơ mệt quá rồi !
Chắc là bỏ chợ đứa con côi
Ai thương xin vói tay dìu dắt
Ai ghét đây cam gượng khóc cười
Sân trước binh tôm dương giáo sắt
Vườn sau tướng cá múa gươm trời
Thiên la địa võng vương từng bước
Ðâu phải là nơi thoải mái chơi ?
Lá chờ rơi


 
Đừng Bận Ý
 
Chuyện xưa không lẽ bác quên rời.
Chăm sóc con thơ, mẹ goá côi.
Nhớ mãi mặn nồng câu kính hỏi.
Quên sao tràn ngập tiếng reo cười.
Hai năm uốn nắn lo con trẻ.
Một phút tung hê đổ tính trời,
Mặc kệ thói đời , đừng bận ý.
Giữ tròn lời hứa thoả vui chơi.
Trần Mạnh Hùng
 
 
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.03.2007 00:13:38 bởi Trần Mạnh Hùng >
"Thơ là trừu tượng, tình cảm là hư cấu được cấu tạo rất vô tư trong hồn thơ
Nếu ý thơ đi quá mức giới hạn của tình cảm, đó là sự hồn nhiên của thơ, xin đừng giận, sự giận dữ làm mất đi vẻ đẹp của thơ".
Trần Mạnh Hùng

MAY TRANG
  • Số bài : 24
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 09.03.2007
  • Nơi: VƯỜN MỘNG MƠ
RE: BẢN NHÁP THƠ ĐƯỜNG XƯỚNG-HỌA - 14.03.2007 00:21:51
0

Tuổi xế chiều

Đến già thôi nhớ chuyện ngày xưa
Bóng xế về chiều thọ cũng vừa
Lậm sáu mươi xuân trông tháng hạ
Thêm mười năm tuổi ngóng mùa mưa
Tơ duyên trút hết tâm lòng cạn
Tình ái buông trôi cõi mộng thừa
Một thoáng mơ đời nay đã mãn
Thiên thu giấc mộng dưới trăng thưa

Đông Hòa
13.03.07

 
 thương cảm người xưa
 
mải tìm câu chữ của người xưa
đá khắc bia ghi chẳng phải vừa
câu chữ ngàn năm thơ lắng đọng
hài hòa trăm nét mặc phai mưa
bước đi sông núi còn theo mãi
chốn lại vườn hoa nở chẳng thừa
muốn gửi nỗi niềm còn sót lại
nâng ly trà đắng đón sao thưa.
 
MAY TRANG
 
 
 

vũkimThanh
  • Số bài : 10500
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 08.09.2005
  • Nơi: xứ mù sương
RE: BẢN NHÁP THƠ ĐƯỜNG XƯỚNG-HỌA - 14.03.2007 01:14:32
0
Bác Hùng ơi bác Hùng.
Em thích cái bài thơ này của bác , nên khuân về đây cho mọi người cùng họa , mong bác thông cảm mà tha thứ cho em nhé.
 
 
Xướng thân mời :
 
TÌNH THÊM ĐẬM

Bốn biển năm châu chẳng khác nhà.
Ở đây, ở đó cũng như là...
Nơi này mâm cỗ còn thơm... phức
Chỗ nọ tiệc đầy khó bước...ra
Nâng chén rượu mừng, mừng hội ngộ.
Cạn ly kính bạn, bạn gần xa
Say sưa trêu cợt tình thêm đậm. 

Xướng Họa  vui  chơi thật thiết tha.
Trần Mạnh Hùng

 

 
Thân họa :
 
CŨNG THỨ THA
 
Trút hết ưu tư sống một nhà
Mênh mông trái đất ví von là...
Đầu cành Mận Táo hương phưng phức
Cuối bãi Đào Lê chín đỏ da
Nắng ấm hồn thơ -Thơ hạnh ngộ
Mưa ngàn gió núi -Núi gần xa
Anh em tứ hải tình đà đậm
Dẫu có sai lầm cũng thứ tha
 
Vũ kim Thanh
 
 
 
 


<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.03.2007 01:19:49 bởi vũkimThanh >

Trần Mạnh Hùng
  • Số bài : 9422
  • Điểm: 2
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 02.07.2005
  • Nơi: Giấc Mộng
RE: BẢN NHÁP THƠ ĐƯỜNG XƯỚNG-HỌA - 14.03.2007 02:15:36
0

Trích đoạn: vũkimThanh

Bác Hùng ơi bác Hùng.
Em thích cái bài thơ này của bác , nên khuân về đây cho mọi người cùng họa , mong bác thông cảm mà tha thứ cho em nhé.
 
 
Xướng thân mời :
 
TÌNH THÊM ĐẬM

Bốn biển năm châu chẳng khác nhà.
Ở đây, ở đó cũng như là...
Nơi này mâm cỗ còn thơm... phức
Chỗ nọ tiệc đầy khó bước...ra
Nâng chén rượu mừng, mừng hội ngộ.
Cạn ly kính bạn, bạn gần xa
Say sưa trêu cợt tình thêm đậm. 

Xướng Họa  vui  chơi thật thiết tha.
Trần Mạnh Hùng

 

 
Thân họa :
 
CŨNG THỨ THA
 
Trút hết ưu tư sống một nhà
Mênh mông trái đất ví von là...
Đầu cành Mận Táo hương phưng phức
Cuối bãi Đào Lê chín đỏ da
Nắng ấm hồn thơ -Thơ hạnh ngộ
Mưa ngàn gió núi -Núi gần xa
Anh em tứ hải tình đà đậm
Dẫu có sai lầm cũng thứ tha
 
Vũ kim Thanh
 



Bác VŨ KIM THANH ƠI SAO KHÁCH SÁO QUÁ DZẬY.
 
Bác cho tôi địa chỉ của bác , tôi sẽ gởi bằng đường Bưu điện đến bác tập thơ Đường tuyển tập tôi mới layout xong, còn nằm trong bản thảo, mong bác cho ý kiến. ( tập thơ dày trên 300 trang )
Thân
Trần Mạnh Hùng
<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.03.2007 02:16:47 bởi Trần Mạnh Hùng >
"Thơ là trừu tượng, tình cảm là hư cấu được cấu tạo rất vô tư trong hồn thơ
Nếu ý thơ đi quá mức giới hạn của tình cảm, đó là sự hồn nhiên của thơ, xin đừng giận, sự giận dữ làm mất đi vẻ đẹp của thơ".
Trần Mạnh Hùng

huongtinhdoi
  • Số bài : 249
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 15.01.2006
RE: BẢN NHÁP THƠ ĐƯỜNG XƯỚNG-HỌA - 14.03.2007 03:53:37
0
Xướng thân mời :
 
TÌNH THÊM ĐẬM

Bốn biển năm châu chẳng khác nhà.
Ở đây, ở đó cũng như là...
Nơi này mâm cỗ còn thơm... phức
Chỗ nọ tiệc đầy khó bước...ra
Nâng chén rượu mừng, mừng hội ngộ.
Cạn ly kính bạn, bạn gần xa
Say sưa trêu cợt tình thêm đậm. 

Xướng Họa  vui  chơi thật thiết tha.
Trần Mạnh Hùng

 

 
Thân họa :
 
CŨNG THỨ THA
 
Trút hết ưu tư sống một nhà
Mênh mông trái đất ví von là...
Đầu cành Mận Táo hương phưng phức
Cuối bãi Đào Lê chín đỏ da
Nắng ấm hồn thơ -Thơ hạnh ngộ
Mưa ngàn gió núi -Núi gần xa
Anh em tứ hải tình đà đậm
Dẫu có sai lầm cũng thứ tha
 
Vũ kim Thanh 
 
Hương Tình Ðời thấy yêu thích hai bài thơ này , đoàn kết và thứ tha mới là nơi hạnh phúc.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.03.2007 04:22:18 bởi huongtinhdoi >

Thay đổi trang: << < 979899 > >> | Trang 97 của 260 trang, bài viết từ 2881 đến 2910 trên tổng số 7792 bài trong đề mục