__________________________________________________________________________
CHỢ QUÊ
Vào thăm bạn giữa đêm mưa
Quê hương như thể ngày xưa tìm về
Chợ thôn họp dưới rặng tre
Củ khoai, củ sắn, nón chè thật xanh
Gái quê cười nói thật xinh
Bạn ơi nhớ quá chút tình quê hương
Ra đi biết mấy nẻo đường
Cứ day dứt, cứ vấn vương quê nghèo
Lớn lên từ những thương yêu
Mái tranh nón lá sớm chiều trong tim
Nhiều khi tôi cứ đi tìm
Cánh diều lặng gió đứng im giữa trời!
__________________________________________________________________________
NGƯỜI QUÊ
người quê sống với thảnh thơi
ngủ không đóng cửa...hay mời uống ăn
người ốm cả làng ân cần
chạy vào thăm hỏi ,ngoài sân dặn dò.
người quê ăn nói phải to
khiến cho kẻ trộm...phải mò nhẹ chân
đầu làng trò chuyện cổ...tân
cuối làng cứ tưởng...trăm phần cãi nhau.
người quê đạm bạc một màu
nghĩ sao nói vậy -yêu nhau thật thà.
không cần phòng bị yêu ma
quỉ kia phải gọi thật thà là cha
văn minh -lạc hậu còn già
tình cao nghĩa trọng vẫn là người quê
nhắn ai muôn lối đi về
muốn tâm thanh thản tìm quê gửi mình.
có tiền sống cảnh u minh
có tiền sống cảnh nghĩa tình bán mua
hết tiền như lúa mất mùa
vay đâu?chỉ có gió thưa với mình...
ở quê tình sống nhân sinh
mất mùa no đói có mình có ta
nước lụt thì mất cửa nhà
nhưng không thể mất -bài ca quê mình...
TRĂNG QUÊ ơi...tặng muội bài thơ này để cho đủ bộ <chợ quê >heng...hi...chúc muội vui