TRẦN NHÂN TÔNG HOÀNG ĐẾ
Tay nải gió đưa gậy chống trèo
Thang mây cảnh bụt bước cheo leo
Tựa tùng hành đạo sông mê lấp
Vịn trúc chân tu bến giác neo
Bỏ lại ngai vàng nơiđiện ngọc
Tìm về thác bạc chốn thông reo
Khói hương vạn kiếp trời Yên Tử
Một cõi đi về trăng gió theo
Huỳnh Văn
Theo dấu chân xưa
Dốc đứng chùa cao mải miết trèo
Theo đường hành đạo dấu phong leo
Sân thiền đại lão rừng nghiêng bóng
Bến trúc thuyền mây khách thả neo
Một chốc ẩn mình nơi cửa tĩnh
Ngàn năm vang vọng tiếng chuông reo
Mây trời Yên Tử lồng non nước
Một bước người đi triệu bước theo
Hồ Văn Thiện
VUA TRẦN VỀ YÊN TỬ
Cửa đạo ngộ ra gắng sức trèo
Đường dài gai góc mỏi chân leo
Rừng tùng ngôi vị thôi ham muốn
Suối trúc cung tần chẳng vướng neo
Một thoáng vương hầu cơn mộng tỉnh
Muôn đời bến giác tiếng kinh reo
Giữa trời Yên Tử câu thơ tỏ
Dứt bóng trần ai thả gót theo
Saturday, June 21, 2008
Đuyên Hồng
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.06.2008 14:28:53 bởi Đuyên Hồng >