HP không giận là tốt rồi.Nhưng DTT dại một lần rồi thôi,chứ từ giờ cũng không dám nói bậy nữa đâu,múa vụng mà lại ham múa là ngã chết... Bởi đây là trang thơ Đường của Tú,mà cái khoản này thì DTT cực vụng.Tính tình lại phóng túng bất cần,bất kham,không khuôn phép nên chỉ hợp mỗi cái lối tự do. DTT muốn tìm hiểu về thơ Đường để biết mà Tú khách sáo giữ sĩ diện cho DTT ,hay bận quá không chỉ được....
Chúc HP vui khoẻ để làm tròn nhiệm vụ! ***
Bạn Đồng Thanh Trúc ạ, nếu bạn muốn Tú nhận xét bài thơ này thì Tú sẽ nhận xét theo hiểu biết hạn hẹp của Tú nhé.
Thực chất, đây không phải là một bài họa, vì một bài họa phải dùng 5 chữ vần của bài xướng là: ngồi, hôi, ôi, hồi, thôi.
Vậy bài này được coi là một bài sáng tác, song hơi hướm của nó lại theo bài "nỗi lòng quan lớn" của Tú. Nếu nhận đây là 1 bài sáng tác thì Tú đã nợ bạn một bài họa rồi
Về bài thơ, nó rất đúng niêm, luật và chỉnh cả phần đối nữa nên Tú chỉ biết nói hay chứ không thấy lỗi nào. Như vậy đây là 1 bài thơ Đường 100% rồi còn gì. Nhiều chữ đối nhau rất đắc như: thân >< phận, cực khổ >< khó khăn,
đau đầu óc >< nước mắt sôi đối không chỉnh về chữ nhưng lại đối được ý, cũng rất hay. Còn những chữ như: dại >< khôn, mang >< tránh thì đối nhau chan chát.
Ý của toàn bài cũng rất thông thoáng, không vướng vấp, không trùng chữ, trùng ý. Lại thêm được điển tích Sào Phủ, Hứa Do thì kể ra bài này quá nặng ký


. Với chừng đó yếu tố thì DTT có thể hiên ngang bước vào lĩnh vực Đường thi rồi. E rằng Tú lại đang tiếp chuyện với cao nhân ẩn mặt không chừng, sao thấy nghi quá

Vậy cho Tú khất lại bài hoạ hén, phải tìm điển tích để hoạ mới ổn được.
Lắc bầu rượu dốc nghiêng non nước xuống, chén tiếu đàm mời mọc Trích Tiên;
Hóng túi thơ nong hết gió trăng vào, cơn xướng họa thì thầm lão Đỗ.