ĐƠN CÔI
Thân cò lặn lội bờ ao..*
Một hình một bóng ai nào thấu chăng
Lang thang bới móc kiếm ăn
Xa bầy lẻ bạn nhọc nhằn cô đơn
Nhìn cò mình khác chi hơn
Bóng dài nghiêng đỗ trợt trơn lối về
Mưa buồn giăng mắc lê thê
Bờ vai thấm lạnh tím tê nỗi lòng
Kiếp người sao quá long đong
Ngỏ sâu hun hút đêm đông không nhà
Gác trọ vắng lạnh xót xa
Lặng ngồi đối bóng nhạt nhòa lung linh
Xóm nghèo mừng đón Giáng Sinh
Rủ nhau xem lễ… còn mình thờ ơ
Nghe chuông thánh lễ nhà thờ
Khơi lại chuyện cũ vẫn vơ u hoài
Tình buồn sao chẳng nhạt phai
Bao mùa đông đến vẫn dài nhớ thương
Gặp em đi lễ thánh đường
Giáng Sinh năm ấy vấn vương tơ lòng
Tình yêu chớm nở đêm đông
Bao lời hứa hẹn nhớ mong đợi chờ
Giáng Sinh tan lễ nhà thờ
Em đâu vắng bóng…bơ vơ một mình …
-NS-
Con cò lặn lội bờ ao.... Nghe lời ru cũ chợt nao nao lòng. Tình vừa hé nụ chớm đông, Mà ai đành để ai mong ai chờ Tình chung ai nỡ hững hờ. Đêm đông quạnh vắng lời thơ não nề, Dặm dài tuyết phủ sương che, Em ơi ! cỏn nhớ lối về không em !!! nha uyen