Liên Thơ
-
Số bài
:
3162
- Điểm: 0
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 15.11.2007
- Nơi: Đầm sen trắng
|
RE: Nối lời yêu thương...
-
22.06.2009 09:33:46
NƠI ĐÂY DÀNH LƯU GIỮ NHỮNG BÀI THƠ GIAO LƯU CỦA LIÊN THƠ VỚI CÁC BẠN THƠ YÊU QUÝ NHÉ...  Anh ơi... Anh ơi đã chuyển vào hè Lời ve trỗi khúc nhạc nghe não nề Kìa hoa gạo thắm bờ đê Mà lòng em vẫn tái tê đông buồn Rằng em thương nhớ luôn luôn Anh đi xa mãi để em buồn hoài… Lê Minh Liên Thanh Thơ 21/6/2009 Mong Anh về... Thì thầm em khẽ nhắc : -Trời đã chuyển sang hè, Râm ran đầy tiếng ve Lẫn trong vòm phượng đỏ Phương trời xa anh nhớ Quê nhà em chờ mong? Chim cuốc kêu ngoài đồng Trong đêm khuya khắc khoải... Anh ơi sao đi mãi , Không thấy hẹn ngày về??? Hoa gạo cháy trên đê Đỏ rực như ngọn lửa Hoa nở rồi tàn úa Như nỗi nhớ mỏi mòn Mùa hạ như chấm son In đậm trong ký ức... Kỷ niệm như hư thực Luôn hiện hữu bóng anh.... Mong thời gian trôi nhanh Mong anh mau trở lại... Lấp đầy nỗi trống trải Trong những ngày cách xa.... Thương Giang,21/6/2009 Hết Bao giờ hết nắng hết mưa Hết ngày ...hết tháng ...hết trưa ...hết chiều... Bao giờ cho hết cô liêu Hết mơ ...hết mộng ...hết điều đắng cay... Bao giờ khép chặt vòng tay Tình mơ thắm nở lòng này sáng tươi... Có bao giờ hết tình ơi Dù sông đã cạn, ngày vơi ít nhiều Lại là hai trái tim yêu Lại là mơ ước những chiều bên nhau Bao giờ hay chẳng bao giờ Tình yêu trao gửi đợi chờ anh thôi... Lê Minh Liên Thanh Thơ Sáng đầu tuần 22/6/2009  Trích đoạn: THƯƠNG GIANG Tình anh Biển xanh thăm thẳm mênh mông Trời cao mây trắng trôi bềnh bồng Gió gợn sóng long lanh nắng Thầm thì biển hát... em nghe không? Anh là biển, em vẫn là thuyền Cho dù bão tố đừng ngả nghiêng Biển vắng bóng thuyền buồn cô độc Cầu mong sóng gió mãi lặng yên… Tình anh rộng lớn tựa biển xanh Gom gọn vào tim chỉ riêng dành Hiến dâng cho em hết tất cả Đừng quên nhau nhé làm khổ anh Biển Xanh TÌNH BIỂN Anh vẫn là biển rộng bao la Vẫn đưa vẫn đón bao thuyền phà Vẫn gửi lời thương theo làn gió, Cho biết bao tầu thường lại qua??? Em vẫn mãi là thuyền nan thôi Bé nhỏ đơn sơ giữa biển khơi. Chỉ mong cuồng phong đừng vùi dập. Bình an cập bến...để gặp người... Vẫn biết tình biển luôn ắp đầy. Ban tặng ,xẻ chia...cả cho vay. Từ kẻ nghèo hèn ,bậc vương giả Biển luôn hào phóng chẳng mảy may... Em cũng may mắn được nhận quà Chút tình biển tặng ,kẻ ở xa... Nâng niu đón lấy dòng nước mát, Biển cạn còn đây.......Muối đậm đà... Thương Giang/21/6/2009 Biển hay sông? Nếu tình anh ví như biển biếc Sông xanh em hòa nhịp chung dòng Giọt tim của biển luôn thổn thức Những đam mê vẫy gọi phía chân trời Dòng sông nhỏ lách mình ra xa thẳm Bất chấp cuồng phong chung chịu sóng thần Dâng cao cột nước hay ngụp sâu đáy biển Sông nhỏ hiền lành theo ngọn sóng xanh Khi vỡ vụn tan vào lòng đất Biển kiêu hùng hay sông kiên trinh? Lê Minh Liên Thanh Thơ Đêm đầu tuần, 22/6/2009 Biển kiêu hùng Biển kiêu vì chẳng sợ bão giông Biển kiêu hùng vì biển rộng mênh mông Biển kiêu hùng vì biển không nhạt nhẽo Biển kiêu hùng gấp trăm vạn lần sông Sông kiên trinh khi sông đục biển trong? Sông vô vị còn biển đậm đà muối Sông ra biển sông nhỏ như dòng suối Sông làm sao sánh nổi biển kiêu hùng.... Thương Giang,23/6/2009 Lời dòng sông nhỏ Nếu không có những dòng sông nhỏ Trăm ngọn nguồn cùng hướng biển anh Thì biển ơi biển chẳng thể xanh Lòng biển cạn trơ những ghềnh đá cũ Biển chẳng thể kiêu hùng tung cánh bạc Phía xa khơi chẳng thể gọi sóng tràn Con nước nhỏ góp cho đại dương lớn Em bên anh …sau những hào quang Em trong anh …lẫn trong vùng nước xoáy Biển kiêu hùng trải rộng những nơi đâu? Biển có nghe sóng hát ngàn câu Lời tha thiết bến bờ tràn khát vọng… Lê Minh Liên Thanh Thơ 3/23/6/2009 Bông lục bình Ba chìm bảy nổi chín linh đinh Buồn thay thân phận bông lục bình Lang thang trôi nổi không bờ bến Ngược dòng soi bóng nước lung linh Bông lục bình hữu sắc vô hương Sống trong ao vũng nên xem thường Dù mang sắc màu hoa tim tím Chẳng mấy ai yêu thích luyến thương Bông lục bình nở khắp ven sông Điểm tô sắc thắm cho ruộng đồng Màu tím chân quê đẹp mộc mạc Vậy mà quên lãng đấy buồn không? Biển Xanh Đã khác xưa Dẫu biết lục bình chẳng có hương Nhưng mang sắc tím đẹp khiêm nhường Sống trong ao vũng miền dân dã Mà biết bao người vẫn yêu thương Ai bảo lục bình bị lãng quên? Từ người giầu sang đến nghèo hèn, Nhắc đến lục bình đều nhớ rõ. Lục bình-Bèo tây...rất thân quen ! Thân phận lục bình cũng khác xưa. Người từ thành phố đi lùng mua, Thân lục bình khô khi héo úa Làm đồ mỹ nghệ...Có giá chưa?!?  Thương Giang,22/6/2009 Hoa bèo Yêu nhớ gửi về miền quê mẹ: Thị Đức,Nhật Tân,Gia Lộc,Hải Dương Những bông bèo tim tím Thắp đèn mặt ao quê* Gió không thổi tắt được Chỉ làm đèn lung linh. Hoa tuổi thơ kì ảo Quyến rũ như ngày nào... Lê Minh Liên Thanh Thơ Đêm trăng sáng,28/3/1991 13/2 âm lịch *Ở những bông bèo thường có sâu, ban đêm phát sáng - gọi là đom đóm. Liên Thơ thân mến chào Biển Xanh và Thương Giang. Hai bạn hoạ thơ ăn ý, dễ thương quá... .Mình có vài ghi nhận về bông hoa của tuổi thơ.Nhân đọc trang thơ của Biển Xanh và bài hoạ của Thương Giang , mình góp mặt cho vui nhé...Chúc các bạn khoẻ, vui, hạnh phúc. Trích đoạn: THƯƠNG GIANG Vì đâu? “Người ơi...người ở đừng về” Nghe câu quan họ buồn tê tái lòng Bỏ anh em đi lấy chồng Sống nơi xứ lạ sẽ không quay về Chiều chiều ra đứng ven đê Nhắn mây gửi gió thơ đề đôi câu Lời thề em cất nơi đâu Hay là đã vội qua cầu đánh rơi Hững hờ chi lắm em ơi Tình xưa lỗi hẹn trách đời đổi thay Em đang hạnh phúc bên ai Quên hết kỉ niệm của ngày xa xưa Tiễn anh ra bến chiều mưa Luyến lưu bịn rịn nên chưa muốn rời Rưng rưng mắt lệ nghẹn lời Đừng xa nhau nhé, “anh ơi đừng về” Bắc Ninh thắm đẹp tình quê Thương Giang giữ vẹn lời thề sắt son “Dù cho sông cạn đá mòn” Bên bồi bên lở vẫn còn chờ nhau Giờ đây tình trả trăng sao Phương trời xa lạ em nào thấu chăng Em mang theo nửa vầng trăng Để sầu lẻ bóng hỏi rằng vì đâu? Biển Xanh LỠ LÀNG... Aó ai chẳng mặc qua đầu... Em cha mẹ gả...làm dâu nhà người. Làm con đâu dám cãi lời? Thôi đành chấm hết một thời mộng mơ... Từ đây thuyền mãi xa bờ.... Thế là em gác bút thơ theo chồng... Bao nhiêu thề ước ,đợi mong. Một chiều tan tác pháo hồng đưa dâu. Nhón chân...em bước qua cầu, Để vui duyên mới...còn đâu nhớ người. Âm thầm đau khổ khôn nguôi, Ôm hoài kỷ niệm của đôi chúng mình... Ngày xưa hò hẹn sân đình, Trao nhau câu hát ,rằng mình thương nhau Giờ câu hát biết gửi đâu? Và còn đây nữa miếng trầu em trao... Áo the,nón thúng quai thao... Em về bên ấy khi nào nhớ không? Sông Cầu bên đục bên trong. Sông Thương chỉ có một dòng...mãi trôi. Em về nơi ấy xa xôi, Mịt mờ tăm cá cuối trời buồn trông... Giá xưa thấy lá diêu bông. Chắc rằng duyên phận mình không lỡ làng?!? Thương Giang,23/6/2009 Em bỏ mùa xuân bỏ cuộc chơi Bỏ ngàn thương nhớ ước mơ ngời Em đi... đi khuất trời nhung nhớ Em trở về trong trái tim tôi… Lê Minh Liên Thanh Thơ 4/24/6/2009 Thương Giang ơi, chị nói hộ ai đấy nhỉ...hì hì... Thăm chị ! Chúc chị vui ! Biển xưa và biển nay Gửi BCH... Biển xưa là biển yêu thương Sóng dào dạt lắm, hàng dương thầm thì Lắng nghe lời hát tình si Ngắm nhìn đôi bước đã đi chung đường... Khi xưa biển hát tình ca Giờ đây biển thét phong ba hỡi người Người ơi người ở xứ cười Biết chăng tiếng khóc đã lười cất lên? Chỉ còn thinh lặng màn đêm Chỉ còn con sóng không quên vỗ bờ Lê Minh Liên Thanh Thơ Đêm 25/6/2009 Trích đoạn: chuonggio_ngaytrove0 _ Cám Ơn chị Liên Thơ đã ghé qua động viên em. Chị có thích hoa Xuơng Rồng không chị? nhìn những bông hoa thật đẹp phải không? Em chúc chị vui nhiều trong hạnh phúc nha. Em tặng chị mấy đóa hoa đó, em cũng rất thích, ở nhà em rồng nhiều lắm. TẶNG CHỊ LIÊN THƠ Trăm bông đưa sắc dưới chiều Qua đây em gửi vài điều tâm tư .... Chuông gió Chỉ mình tôi Chỉ mình tôi với màu hoa ấy Với tiếng lòng tha thiết đầy vơi Chỉ mình tôi với con đường trắng Dằng dặc trăng theo vạn nẻo phiền Chỉ mình tôi...riêng tôi ngớ ngẩn Thương nhớ không cùng một cánh hoa rơi... Lê Minh Liên Thanh Thơ Trích đoạn: huydungpro THƠ VỀ THÂN PHẬN TRĂNG Kim cổ, quá mê trăng đáng yêu nên thơ trăng đậm tình son sắt tênh tênh trăng bạc nguyên tiêu trăng khuyết, trăng tròn vằng vặc Lửa khói dài, trăng lem mặt khóc ròng yên bình rồi, gương trăng trong sáng lại ơi Hằng Nga mãi mãi thanh xuân rót ánh xanh mà nặng cốc thi nhân Thi vị đời thường, dần thấm thiện chân bàn tay trăng xua tan mặc cảm da trăng xanh tiềm ẩn vị hương trầm chia sẻ diệu kỳ lửa lạnh đơn côi Phi hành gia chân bén mặt trăng mơ say cổ tích, vẫn mê nguyên tiêu thơ bày cháu nhìn gốc đa tìm chú Cuội “để trâu ăn lúa, ời ời gọi cha” du hành vũ trụ mãi thích câu ca: “ông giẳng ông giăng! xuống chơi với tôi” Thế rồi không cứ tuổi nào, khi buồn ai cung Quảng gốc đa - đài giấu tủi cho ta giấu cả bụi hình hài bụi trăng vương vất bay không lạc rắc lên thơ yêu - bạc giát đầy. Ngất ngây trăng, ơi trăng tình xung quanh hiển hiện trăng có thấy gì chăng : mây ôm biển biển ôm đêm đêm ôm đất anh ôm em mà vẫn mơ, ước, muốn, thèm để quên đời tất bật Ai ôm trăng mật để ngủ đâu (duy nhất vệ tinh của Địa Cầu ) tội nghiệp Hằng Nga trong cung Quảng – nơi đây vui khổ lẫn vào nhau. Đọc bài thơ của Người, Liên Thơ lại nhớ đến ánh trăng thực từ đời đến ánh trăng trong văn học...Ánh trăng trong kho tàng ca dao, trong Truyện Kiều -bài tập nghiên cứu khi Liên Thơ còn học ở khoa văn ngày nào..., ánh trăng trên ban công nhà mình mỗi đêm trăng sáng, ánh trăng trên đường quê ngoại Liên Thơ vừa về thăm đầu tháng 6 vừa qua...Liên Thơ chợt nhớ đến hai bài thơ của mình có cảm xúc bắt nguồn từ trăng, liền đem đến cùng chia sẻ với thi sĩ và bè bạn thi hữu trên thi đàn... Trăng của hai ta Bây giờ đang đầu mùa trăng Hai ta ở hai đầu xa nhớ Hai nửa của vầng trăng. Anh có đợi em không Đúng rằm trăng tròn vạnh Sáng trong như lòng mong. Trăng khuyết, trăng lại tròn Đã bao mùa như thế Mà hai ta chưa gần. Anh và em đang già Lòng ta còn xanh quá Vẫn để dành tặng nhau Dâng cho nhau lời hứa Trao cho nhau vẹn tròn. Lê Minh Liên Thanh Thơ. 23 giờ 5 phút, 24/8/1990 Hỏi trăng Trăng của tuổi thơ tôi Tròn vạnh như bánh tráng Của quê nghèo thơm sắn khoai Trăng của tuổi tôi yêu Dấu hỏi lớn giữa trời Lửng lơ vầng trăng khuyết Đến rằm trăng lại tỏ Có bao giờ trăng sáng vì tôi? Lê Minh Liên Thanh Thơ Mùng 5 tháng 4 âm lịch 9/5/2008   Trích đoạn: thaianh49 CÁC EM VUI DƯỚI TRĂNG Đêm trăng sáng hiền hòa Các em vui reo ca Chạy vòng quanh gốc na... Là lá la...là lá la Trăng ơi trăng dịu dàng Tỏa sáng xuyên vòm cây Nơi các em sum vầy Tiếng cười vui thơ ngây... Các em chạy vòng vòng Tóc đung đưa đung đưa Vòng đi rồi vòng lại Có trăng cùng vui đùa Em chơi ngoan chơi ngoan Mai lớn lên vững vàng Như mầm non đất nước Chuyển cuộc đời sang trang... 08/6/09 Thái Anh Chị thân mến ơi, em bận nên chị em mình ít có thời gian giao lưu thơ với nhau.Dẫu vậy...những ý tình...những cảm nhận của nhau về cuộc đời về thơ vẫn tự len lỏi tìm đến bên nhau chị nhỉ.Bài thơ của chị với hình ảnh dễ thương quá! Không biết là nó từ góc vườn , khoảng sân nào bước vào trang thơ chị nhưng em cảm thấy rất thân quen bởi em cũng đã từng có mảnh vườn, góc sân thuở nhỏ ba em trồng nhiều cây mãng cầu nhân dịp từng sinh nhật của ba chị em em...Đọc bài thơ em rất cảm động...Em gửi tặng trang thơ của chị một góc sân của một ngôi nhà mà tâm trí em hằng đi về nhé... Chúc chị khoẻ, vui, hạnh phúc... Cội già Sân nhà rộn tiếng trẻ cười Tiếng chân đuổi bắt, tiếng hờn cãi nhau Tiếng ồn vui biết là bao Làm rung cành lá, làm chao đêm buồn Râm ran tiếng chó sủa dồn Vẳng trong lòng mẹ những ngày xa xưa Giật mình…mẹ nhớ…con thơ Tiếng cười cháu nhỏ …bà mơ trở về… Lòng già sống lại những ngày Nuôi đàn con nhỏ, mong ngày đoàn viên Hòa bình ánh sáng bình yên Giấc mơ hạnh phúc ấm lòng từ đây... Vui cùng tiếng trẻ thơ ngây Ngỡ như quả ngọt hương choàng hồn thơ Búp non - cành biếc...cháu - con... Cội già ấp ủ cho tròn ngày mơ... Lê Minh Liên Thanh Thơ Ngày cuối tuần, 27/6/2009  
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.07.2009 16:51:37 bởi Liên Thơ >
|