Đêm quan họ Đêm quan họ tàn canh Liền anh hát câu giã bạn Liền chị đi theo dúi vội miếng trầu Trăng chênh chếch đỉnh đầu Câu hát vẫn bay lên chới với "Người ơi người đợi Em cởi yếm này gói thương nhớ gửi theo" Đầu ngọn tre trăng treo Hương cau thoang thoảng Câu giã bạn cứ dài ra vô tận Trăng ngẩn ngơ Trăng chẳng muốn về Câu hát lan đi si mê Sông Cầu cựa mình khẽ chảy Miếng trầu say nồng má ai thắm lại Dùng dằng người ở người đi Câu hát vương vào ngọn tre Ngọn tre cong cong gánh theo câu hát Đêm nay ai lên Quán Dốc Mà mênh mông câu hát nhớ người Bàng bạc ánh trăng đầy trời Cay cay mắt người đưa tiễn Bến đò lặng con đò rời bến Nón Ba tầm múc vội ánh trăng trao Đêm nay quan họ xa nhau Đến hẹn người lên em đợi Câu hò hẹn sao mà đắm đuối Ánh trăng nhòm nước mắt ướt bờ mi Lim 25 -12-2008 Đêm nghe quan họ
Nguyễn Thế Duyên
ĐÊM QUAN HỌ Chẳng phải hội Lim.
Không nón quai thao.
Không có áo mớ ba mớ bảy và đĩa trầu têm.
Chỉ có chiếc chõng tre mộc mạc.
Hương trà bay thơm.
Cau sáu bổ ra ngai ngái trong đêm
Ánh trăng vằng vặc
Chiếu trải hai hàng
Tất cả cứ bồng bềnh, lâng lâng theo câu hát.
"... Bèo dạt mây trôi, chốn xa xôi
Anh ơi em vẫn đợi ... "
Đợi đến hết duyên
Anh ơi, ngồi tựa mạn thuyền...
"... ra ngõ mà trông
Tình chung, tình chung mà không thấy bạn
Chàng là anh chàng ơi ..."
Dòng sông trôi, thời gian trôi
Nhưng vẫn còn lại vẹn nguyên từng chữ, từng lời
Còn lại giọt long lanh bỗng ngấn nơi khoé mắt
Tràn theo vết chân chim
Bàn tay bất giác đưa lên ...
Vờ sửa lại khăn vấn tóc.
" ... Vào chùa em thắp tuần nhang
Thắp tuần nhang í a lên đèn
Bên người cầu, bên em khấn ... "
Lời cầu khấn ngày xưa
Đến giờ lòng còn vướng bận.
Phía liền anh
Chiếc quạt rơi mới thảng thốt giật mình.
Quan họ đêm nay
Nhưng hương trầu, men say là của bao năm trước
Khắc khoải một mối tình trong tâm tưởng
Không thể đơm hoa.
Con cháu bây giờ luyện từng làn điệu, lời ca
Có ai hiểu những dòng nước mắt.
Có ai nhận ra sự nghẹn ngào chặn lại sau câu hát
Người ơi ...
... người ở ...
... đừng về ...
(Hoangau)