Anh có bộ đồ mới tinh
Thì ra là ở tậnFlorida rinh về
Mười hai cô vợ ở quê
Thì ra là đã cho về nhà riêng
Bây giờ mới biết thấy phiền
Cái tội nhiều vợ liên miên xé hoài
Em vá mệt bở hơi tai
Thời giờ đâu để thơ hoài cùng anh
Nhìn bộ đồ mới quần xanh
Áo cà phê sữa trông anh đẹp nhiều
Hết rồi cái vẻ tiêu điều
Lúc mặc áo vá từ chiều đến đêm
Anh ơi chẳng phải dặn em
Áo anh đừng xé để thêm buồn phiền
Thật thà em chả có điên
Áo kia xé rách tốn tiền anh sao?
Thơ vui mình cứ chiên xào
Nấu thành nhiều món biết bao nụ cười
Là những thang thuốc tuyệt vời
Quên bao nhọc mệt cho đời vui hơn
Thơ vui chớ có giận hờn
Chân tình em tỏ nguồn cơn em bày
Chỉ mong thơ tếu từ rày
Tránh được nhầm lẫn thiệt hay anh à.....
thuỵ du
Eo ơi anh chớ nói chơi
Em đâu có xé áo rời đâu anh
Áo anh là áo của anh
Em mà xé nó chắc anh đánh rồi
Áo anh lại rách hả trời
Thôi thì em kiếm giúp người vá cho
Để mà anh khỏi phải lo
Em lén xé áo khỏi cho anh lành
Áo gì còn chỉ một manh
Ai bảo nhiều vợ chi anh tham nè
Người ta mấy vợ ngủ hè?
Còn anh một tá một bè quá tay
Anh nói thời em mới hay
Anh nghe lời Tú là may(cho) anh rồi
Mười hai bà lận trời ơi......!!!
Bao giờ thì mới tới bà mười ba?
Để cho đoàn tụ một nhà......
Để mười ba bả tà tà đánh ghen (hihi)
Cảo thơm lần giở trước đèn...
Rằng anh Rdinh ấy bao phen hết hồn......
thuỵ du
Eo ui nghe sợ phát kinh
Thuỵ Du ghen quá (thành phố) Hồ Chí Minh sập trời
Làm gì mà có anh ơi
Anh đừng nghe vội những lời người ta
Tính em đây vốn thật thà
Ghen tuông chẳng có thật là dễ ghê
Vì vậy em mới bị chê
Người không ghen thiệt chẳng mê chút nào
Đố anh có biết tại sao?
Không ghen nên bị buộc vào (tội) không yêu
Không yêu nên chẳng biết điều
Ghen tuông cho có vẻ chiều người ta
Không ghen thì chắc thật là
Chẳng thương chẳng giận chẳng là người yêu
Nên anh đừng sợ em nhiều
Áo anh thời rách em đây vá giùm
Nhưng anh đi đứng giữ cùng
Đừng để gai móc rách bung thiệt là
Áo anh sứt chỉ đường tà
Em khâu cho giúp thiệt mà chả ghen
Chờ năm tới rách teng beng
Thì đi(Florida) sắm lại áo nhen......! anh à...!!!
thuỵ du
thuỵ du nào biết ghen đâu
Người ta đồn chẳng vô tư
Dẫu là hâụ duệ Hoạn Thư thuở nào
thụy du nào biết ghen đâu
Đúng là oan tiếng Thị Mầu chẳng sai
Thấy chồng nhỡ đi với ai
Lắc đầu rồi đến thở dài mà thôi
Tối về mới xả sục sôi
Bắt ngồi vặn vẹo liên hồi nguồn cơn
Rồi phạt bữa đó nhịn cơm
Tịch thu tiền khỏi rủ em ngoài đường
Rất chiều rất mực yêu thương
Chỉ cấm chồng chớ vấn vương cô nào
thuỵ du không thích ồn ào
Không đánh ghen chả tạt ( a xít ) vào mặt nhau
thuỵ du nào biết ghen đâu...
kimrbl
[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/58199/3361BF4C7B1649A4A2E2C595ED8C0C83.jpg[/image]
<bài viết được chỉnh sửa lúc 03.01.2009 21:02:11 bởi Rdinh >