Trương chi
Xưa kia có kẻ phong trần
Lầm người trong mộng ôm đàn hát ca
Lầm bao lời ngọc câu ngà
Cõi lòng lầm cả hương hoa sắc mầu
Chèo rơi một mái sông sâu
Mang về đáy sóng khối sầu đêm thâu
Tiếng ca còn vọng giang đầu
Rưng rưng chén ngọc tím mầu mắt thương
Thuyền chìm sông hận mù sương
Tim hồng kết ngọc còn vương cõi trần
Lầu son ngơ ngẩn giai nhân
Vàng bay một lá ngoài sân bồi hồi
Sông xa thoáng bóng thuyền trôi
Trà dâng chén khói thoáng người năm xưa
Quỳnh hoa lặng lẽ đêm thừa
Thủy chung lỡ chuyến đò đưa hẹn thề
Má đào rơi lệ phòng khuê
Tâm hương xin tạ người về hư linh
Muộn màng ai cũng biết tình
Vụn tan chén biếc bóng hình hò khoan
Truyện xưa lòng những chứa chan
Tình yêu như áng mây ngàn phù vân
mayngan2