Vần iêu chẳng học bao giờ.
Yêu nhau đôi tám,mến nhau trăng rằm.
Thơ tình gởi tặng cho người.
Người chỉ mỉn cười ,lãng mạng ngây thơ.
Học vần từ lúc còn thơ Bây giờ mới biết mần thơ thả vần Hoàng An đến, Trang Châu mừng Đãi An ăn bánh Sim pầu chịu hông? Nửa đêm chợt giấc mơ màng.
Bỗng nhớ về nàng ,thiếu nử Trang Châu.
Châu mời ăn bánh Sim Pầu.
Giống như trái Cấm , E-va từng mời.
Thuở xưa sao giống bây giờ.
Yêu thì cứ ngõ ,đừngvờ vĩnh nhau?
H. A
Hả?
Chị Châu yêu ai hỡi chàng
Sao em chỉ thấy Yến mang thơ cười
Cho người cứ mãi xinh tươi
Vì cười là thuốc bổ mười than hay
H B