Tình yêu chân thật thường trong suốt
Hơn pha lê, hơn cả sương mai
Thế nên khi, người không nhận biết
Làm vở pha lê, tan sương mai
Khi chợt hiểu, thì ra đã muộn
Vết thương kia sao dể gì lành
Hối tiếc chỉ càng thêm khắc khoải
Được tình yêu, cũng đã đau thương
Ai triết lý tình yêu nghe hay quá
Nhưng cuộc đời nghiệt ngã bỡi tình yêu
Ai biết tình yêu cũng khổ đau nhiều
Vòng tình luỵ biết vẫn liều đặt bước...
Họ thích cả những chiều mưa sướt mướt
Họ nao nao nhìn con nước, lục bình trôi
Họ thích bình minh và cả chiều trời
Thích những ngày u ám và cả những ngày nắng đẹp
Họ mơ giấc điệp
Ôi tình yêu - vốn đẹp làm sao
Rồi họ chia tay, cùng khổ như nhau
Họ than vãn, họ làm thơ thương khóc
Họ chia ly bước đường đơn độc
Họ buồn, họ trách móc người xưa
Họ thù hận, họ thương yêu biết mấy cho vừa
Tình là thế , là gió mưa giông bão
Họ sống bằng mộng ào
Và suốt đời chẳng thể quên nhau.
ÔI cuộc đời ơi! tình vốn một bể sầu!!!
ĐT