Tìm anh thì đến nhà anh
Chớ anh Đình thế ít ranh (rảnh) lắm à
Hình như đi tìm lộn nhà
Cho nên cứ đứng mà la hét quài
Còn rủ rê Thế đi bơi
Bơi xong còn rủ Thế ngồi "cưa nhau"
Để bút lông cứ héo xàu
Mực thì đem cất làm sao viết nè!!!
Vui ha
Mực thì cất đó đâu sao Lâu lâu lấy viết..thanh tao nét ngòi Viết hoài tà bút..Hiển ơi
Giữ đó mai mốt An coi thế nào
Ủa mà Hiển tu bậc cao?
Phải viết thư pháp..lúc nào đây ta? An nhớ rằm này lớn nha Thầy toàn tụng niệm thiền buddha mỗi ngày
Giờ đâu mà luyện chữ này
Lỡ An mà ghé..trời đày An sao?? Tiểu An
Bút lồ ô mới tà đầu
Bút lông mềm mại, còn lâu mới tà
Chuyện riêng mà cứ đem qua
Nhà tui nói miết, thiệt là duyên ghê!!!
Hông sao tui cũng rất mê
Mê bơi, mê bút, khen chê chuyện đời
Riêng cái chuyện của hai người
Ô, lông cũng được An thời chọn đi
Hiển tu tiên, An làm ni
Ở đây vắng muốn tu thì được thôi
Dành riêng cho cả hai người
Tui qua hàng xóm dạo chơi vài ngày
ĐT
Í đi chơi nhớ rủ An
Tu nhiều cũng phải thử gian.(thư giản).một lần
Chứ ở nhà quá tầng ngầng
Vui buồn thế sự..biết cần để tu
Dạo này Thầy Hiển vi vu
Ít ở nhà lém..An tu một mìn
Thế nên ở mãi bên Đình
Nghe Quang Hiển đọc giật mình..linh ghê
Dzái..man..chét tơ..cúp dzô
Thế là Hiển cứ ô hô..bỏ chùa Tiểu An