Không thành lời Con đường cũ, sông Thương vẫn cũ
Mái đê nghiêng, ngày ấy, vẫn còn
Tam quan rêu phủ, lá đa phơi trong gió
Sân rêu phong, đâu vết chân son...
Lũi cũi theo anh, ngây thơ như bướm trắng
Tựa vai nhau, cầu đá trót qua rồi
Duyên đã bén, đôi đã thành đôi đấy
Cau quấn quít trầu, vẫn vít không thôi...
Giờ mình em, đặt chân trên đá lạnh
Quỳ gối bên thềm, miệng thầm gọi Bụt ơi
Cau đứng một mình, trầu cũng héo khô rồi
Cầu đá ấy, hoá ra không thiêng nữa.
Cối xay cổ, nghiêng nghiêng liên hoa cửu
Tay ai cầm vào vết nứt thời gian
Trách ai đây, khi xuân đến rồi tàn
Chưa kịp trắng, gạo đau lòng cối giã...
Khu vườn đá, tháp nghiêng, chuông reo gió
Chuông rơi rồi, mà tiếng vọng còn ngân
Ao ước sinh tồn, rồi ao ước vinh thân
Hoá ra cũng vẫn chỉ là ao ước...
Chùa Tháp Bút, không anh
Tháp đá bơ vơ
Cối xay ngơ ngẩn
Tượng Phật ngàn tay bất lực
Em đi, lặng lẽ, trời chiều...
Chùa Tháp Bút - Thận Thành - Bắc Ninh, cái nôi của Phật Giáo Bắc kỳ, với nét kiển trúc rất cổ kính, là nơi chưa bị thương mại hoá trong mùa lễ hội.
Nằm bên dòng sông Thương, đầy nắng, đầy gió, ngôi chùa đã mang sẵn trong mình tinh thần của người dân Bắc Bộ. Một tam quan rêu phong ẩn mình dưới gốc đa với mành rễ tha thướt. Một nếp chùa không vào bằng cửa chính, sâu thăm thẳm và thâm u với những pho tượng gỗ nhuốm màu thời gian. Đặc biệt, pho tượng Phật Ngàn mắt ngàn tay bằng gỗ, rất lớn và được xem là cổ nhất ở Việt Nam, chiêm bái Phật mà như đi ngược dòng thời gian, để tưởng ra cái thâm sâu, huyền diệu của Đạo Phật.
Ngay phía sau tam bảo, qua một cây cầu đá cong cong để sang nếp chùa thứ hai. Khéo hay cho tác giả, cây cầu đá đường lên thoai thoải, đường xuống dốc đứng, để lứa đôi qua cầu, phải tay trong tay, vai kề vai. Và dắt tay nhau qua cầu, gái trai thành đôi lứa, để sang nếp chùa thứ 2, nơi có cối xay lúa diệu kỳ, mang hình cửu phẩm liên hoa, vừa là khát khao dân thôn sinh tồn của miền lúa nước, vừa cung kính trang nghiêm Đạo Phật trong từng nhịp sống.
Vườn sau, khu vườn đá, với những tháp đá cổ kính phơi mình trong nắng gió, bom đạn bao năm, là khát vọng của vinh thăng cho con cái họ, những dân thôn vui với thóc lúa triền đê. Khát khao, khát khao hiền thục mà cháy bỏng. Và hỏi xem, bao liền anh liền chị qua đủ thăng trầm, thơ mộng và nghiệt ngã của những những nhịp cầu, ai nên duyên chồng vợ, ai tri kỷ, tri âm?!
Với tôi, chùa Tháp Bút là kỷ niệm không quên nổi trong cuộc đời người đàn bà, có một nửa Thị Kính và một nửa Thị Màu.
26 tháng 2 năm 2011
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.02.2011 21:03:57 bởi Tâm Tư >