Thương Giang ném bóng thật khôn
Né tránh va chạm...ép dồn... phủi tay
Ai buồn, ai khổ mặc ai
Gieo vần thả chữ đắm say men tình.
Còn trách anh quậy rối tinh
Làm cho cụt hứng... bực mình sôi gan
Người gì sao cứ ngạnh ngang
Hững hờ quay mặt lại càng bám theo.
So đo tính toán giàu nghèo
Dù đang hấp hối nằm queo chẳng màng
Hơi đâu nghe lời thở than
Bận tâm chi chuyện luận bàn người dưng...
Biển Xanh
Phải đâu...
Lời anh chua chát quá chừng…
Hững hờ quay mặt... Xin đừng luận suy.
Em sợ tiếng bấc tiếng chì...
Câu thơ đối họa nhiều khi...lụy phiền..
Né tránh những chuyện bon chen
Nhịn nhường ...mong được bình yên chốn này.
Cầu sao vạ gió tai bay...
Bất ngờ...đừng rớt rơi ngay đầu mình...
Em sợ oan trái chuyện tình.
Như biển êm dịu, thình lình cuồng phong...
Biết anh vui tính , "đèo bòng"
Nhưng cho em được ngoài vòng cuộc chơi...
Thâm giao vẫn giữ vẹn lời...
Tình thân thi hữu một đời còn đây.
Dẫu không ... mật ngọt hương say,
Phải đâu ngoảnh mặt quên ngày xưa thân...
Belai-Tsercốv 26/6/2010-TG
@-Em xin lỗi vì sự hồi âm chậm trễ nhé.Em bận quá mong anh thông cảm nghe.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.06.2010 02:53:23 bởi THƯƠNG GIANG >