Ước theo người
Em và anh hai phương trời thẳm
Sẽ muôn đời chẳng biết về nhau
Nếu không có dòng sông thơ dào dạt
Mang tình anh thấm đượm tim đau.
Vần điệu mềm, thương cảm đằm sâu
Bầy con chữ mở cửa đời rộn rã
Trời trong veo, nồng hương hoa lá
Ong bướm vờn che khuất tầm xa.
Quê hương anh tươi đẹp, hiền hòa
Ước theo người về miền nắng gió
Đằm mình trong phù sa sóng đỏ
Tựa bờ vai êm chắc, đậm đà.
Bước chân trần trên đồng đất mặn mà
Quên hết thảy cảnh phồn hoa đô thị
Mãi bên anh sống cuộc đời giản dị
Với tình yêu thuần khiết mê say.
Sao Hôm
VỀ EM NHÉ …
Về em nhé ...ta bên nhau mãi mãi
Tiếc nuối làm chi cát bụi phồn hoa
Bên bếp lửa hồng mái ấm chan hòa
Vui với cuộc sống chân quê bình dị.
Về em nhé ...ngần ngại chi suy nghĩ
Quê anh tuy nghèo nước mặn đồng chua
Nắng và mưa chỉ có mỗi hai mùa
Vườn cây ngọt trái xum xuê xanh ngát.
Về em nhé ...ngắm trăng thanh gió mát
Dù quen biết nhau qua mối tình thơ
Nhờ bầy con chữ bắc nhịp nối bờ
Hai phương trời lạ…đôi tim chung nhịp…
Mặc Nhân Sơn