THUYỀN XƯA BIỀN BIỆT
Ngẫm nghĩ tìm vần dệt tứ thơ
Ai đi có xót kẻ đang chờ?
Xa trông cuối nẻo chim dang cánh
Ngoảnh lại đầu cành nhện nhả tơ
Ngắm nước thương người nơi cõi mộng
Nhìn mây nhớ bạn chốn đường mơ
Sông ngăn núi cách trời cao rộng
Luyến tiếc thuyền xưa biệt bến bờ!
Thi Nang
BIỀN BIỆT THUYỀN XƯA
Thuyển xưa biền biệt bến sông Thơ
Cây đa, bến cũ vẫn mong chờ
Ngùi trông bóng Nhạn bay mỏi cánh
Thương ngắm hình mây lướt như tơ
Chiều xưa ai đợi người trong mộng
Đêm này kẻ nhớ bạn tình mơ
Người đi muôn nẻo xa ngàn dặm
Thuyền cũ về đâu, chẳng bến bờ
ĐT