người còn đó...? ta len lén bỏ mùa thơ đi ẩn
tìm giữa hoang vu một chút an bình
ta chôn mộng vào tận miền sâu kín
chợt cơn gió về bao mơ ước hồi sinh
người còn đó hay lạc về chốn lạ
đợi ta không? hay quên hẳn ngày xưa
người có ngóng, có trông,
đêm có từng mộng mị?
( ừ dối đi, cho ta chẳng thấy mình thừa)
ta đã sống như một người thôn dã
vui với đời thường, không mộng mị xa xôi
chợt cơn gió từ miền xuôi trôi ngược
mang chút niềm mơ rải khắp hồn côi...
người còn đó, cho ta xin chút mộng
để hoà chung nhịp sống trong tim
người còn đó, cho ta xin chút nhớ
để đêm về con chữ đi tìm...
r
tưởng rằng lạc cảnh non tiên
ai ngờ xuôi phải vào miền u mê
Làm sao biết lối mà về!
Xin cho một ánh trăng thề soi chân
Ai kiếm giùm tôi một ánh trăng - Huyền Băng
ta - người người xin một ánh trăng,
để soi đường tìm lối
ta bâng khuâng tự hỏi
dường như mình cũng lạc mất vầng trăng
...
ai có không, xin cho lại được chăng
vầng trăng mất, bao niềm mơ cũng mất
người thấy không, chữ - câu rời rạc
ta kết nối hoài, mà như chẳng sao xuông
giá như sầu ta sẽ khiến lệ tuông
cho bao nỗi muộn phiền hoà tan trong nước mắt
nhưng hỡi ôi, tình đời quá bạc
ta cố khóc mà như chẳng khóc được người ơi ...!
xin cho về để được nghỉ ngơi
để cùng gió cùng mây rũi rong hết kiếp
và xin đừng tội nghiệp
bởi chút tình hờ ....vốn có ích chi đâu
ta và người như mang một nỗi sầu
cùng lạc lối giữa kiếp đời hư ảo
thôi thì ..gượng ghép nửa vầng trăng giả tạo
để ta - người tiếp tục giấc mơ xưa ..
r
Em như mây như gió,
Khoảng trời rộng em bay
Ta như sương như khói
Tan mất rồi ai hay!
Em như gió như mây - Huyền Băng
chị - em
chị là sương là khói
em là gió là mây
bất ngờ cơn giông bão
chị em mình vèo bay :)
em về khung trời mộng
mơ ước chuyện ngày mai
chị thăm vùng kỷ niệm
mong xóa niềm chua cay
xin cho đời yên lặng
để chị - em còn mơ
xin tình đừng bạc trắng
để chị - em còn thơ
chị là sương là khói
em là gió là mây
đời người đi qua vội ..
ai còn nhớ mình đây ??? :)
<bài viết được chỉnh sửa lúc 29.07.2007 14:00:27 bởi diên vỹ >