Còn ta một kẻ xa nhà
Căn trọ hẹp vẫn cứ là mênh mông
Tìm đâu một chút nắng hồng
Miên man lạnh giữa đêm đông mịt mờ
Chân trời góc bể bơ vơ
Sông dài dòng nước lặng lờ trôi xuôi
Bao năm sương gió cuộc đời
Muốn dừng chân nói với người sầu riêng
Đừng để buồn mãi dâng lên
Đan tay hạnh phúc vững bền... nhưng thôi!
Gió sương bạc tóc mất rồi
Đành dừng bước gọi người ơi âm thầm
ĐT
[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/29839/3BE91660E8BF43A1972F3937F67323F6.jpg[/image]
Ừ THÌ...
Ừ thì, chẳng giấc trăm năm
Hết thương, hết nhớ... gọi thầm tên chi!
Đã một lần quay lưng đi
Em đâu níu kéo, đâu ghì nhớ nhung.
Ngày xưa sợ phím tơ chùng
Hôm nay đàn vỡ, tương phùng tan hoang
Thư tình giấy cũng ngã vàng
Chắc người năm cũ chẳng màng chi đâu...
Mặc em trong cõi u sầu
Đừng quay trở lại mà đau đớn lòng
Mặc em đếm những long đong
Đếm vòng u uẩn theo giòng đời trôi...
Tóc nâu