CON GÁI CỦA BA  
                 Ba thường nói Mẹ sanh toàn con gái  
  
Biết lấy ai nhờ cậy ở ngày mai  
  
Vì con gái theo chồng đi xa mãi  
  
Chắc tuổi già mình hiu quạnh lắm thay  
  
     Chị em con lớn lên qua tháng năm dài  
  
Ba Mẹ gian khổ nơi đồng sâu ruộng cạn  
  
Trong khói lửa chiến tranh và bom đạn  
  
Héo hắt nụ cười nắng sớm mưa mai  
  
     Bồng chống chúng con đang còn nhỏ dại  
  
Xa miền quê chạy loạn đất Sài Gòn  
  
Xa ruộng đồng ngày một nắng hai sương  
  
Lại vất vả nơi gạo châu củi quế  
  
     Nặng gánh mưu sinh biết sao xiết kể  
  
Tập quen dần giửa thành phố xa hoa  
  
Con học hành, cơm áo đến chuyện nhà  
  
Cứ mãi miết quấn quanh đời Cha Mẹ  
  
     Bốn con gái có chồng nơi thành phố  
  
Mỗi đứa cảnh đời nặng nhọc nắng mưa  
  
Xa  rồi quê nhà mười năm cách trở  
  
Mãi bôn ba mà cuộc sống cứ thăng trầm  
  
     Đất nước thanh bình Mẹ Ba về xứ sở  
  
Các con có gia đình ở lại Sài Gòn  
  
Chân dép chân giày thắm đỏ gót son  
  
Ba Mẹ lại chân đất áo phèn cày sâu cuốc bẩm  
  
     Mới đó mà ba mươi ba năm độc lập  
  
Mẹ và Ba vẫn hiu quạnh quê nhà  
  
Vì cuộc sống chúng con mãi cách xa  
  
Chỉ thay phiên thăm rồi quay về vội vả  
  
     Ba Mẹ thương chúng con vì tất cả  
  
Thầm tủi thân chớ không nỡ trách phiền  
  
Thời gian cứ trôi xuôi mãi triền miên  
  
Mới đó mà Mẹ Ba gần chín chục  
  
     Có những lúc vì nhớ thương thôi thúc  
  
Giửa đêm khuya con chợt tỉnh giấc nồng  
  
Biết Ba Mẹ giờ giấc ngủ bình an không  
  
Hay đang trăn trở nhớ mong con cháu  
  
     Nợ áo cơm còn tất bật tháng ngày  
  
Lại gòng gánh cưu mang đàn cháu dại  
  
Xốn xang lòng cứ hẹn lần hẹn mãi  
  
Thấm nẻo đời câu nước mắt chảy xuôi !  
  
     Những lúc ốm đau trái gió trở trời  
  
Chúng con được tin cuống cuồng về vội  
  
Tuy chưa trọn vẹn quạt nồng sớm tối  
  
Nhưng cũng thay phiên chăm sóc tận tình  
  
     Bốn đứa con năn nỉ hoài Cha Mẹ  
  
Hãy về Sai Gòn sống  có Mẹ có con  
  
Tiện gần gủi chúng con lo phụng dưỡng  
  
Ba Mẹ nói chẳng màng nước rót cơm dâng  
  
     Gió mát trăng thanh con đường cỏ rối  
  
Quen ánh trăng thanh mỗi tối bên hè  
  
Quen vườn trầu bụi trúc khóm tre  
  
Nên Ba Mẹ đời nào theo con dược  
  
     Bây giờ Ba nói nhờ Mẹ sanh con gái  
  
Nên tuổi cuối đời mới được thảnh thơi  
  
Con giàu tình thương, trọn lòng hiếu thảo  
  
Cám ơn Mình sanh con gái cho tôi.  
  
                Nhật Quỳnh  
  
                 ___________________________________          Ta không thể làm thay đổi hướng gió  
  Nhưng ta có thể điều khiển được cánh buồm !       Thân chào cô bạn Quỳnh Muội đã ghé nhà và để lại những dòng cảm xúc của tình thân thật cảm động. Thật vậy QM ạ ! gia đình của MT có tất cả là 9 chị em gái, nhưng mẹ vì quá thương cha nên vẫn còn ước ao tặng cho cha một đứa con trai để sau này gần gủi, nhưng cho tới khi tuổi đã về chiều cha và mẹ vẫn xác định tình của các đứa con gái vẫn trọn vẹn 10 phần 10 và hình như có hơn con trai nữa, cha lại càng thương con gái hơn vì buộc phải rời xa. Thay vì hờn trách con gái ít được gần gủi cha, nhưng không vì vậy mà cha đã giận hờn, mà trái trái lại vì tình thương ấy cha đã luôn miệng cám ơn mẹ đã sanh con gái cho cha y như bài thơ này.  
  MT có cảm giác hình như cha của QM có một chút ý hờn dỗi chi đó vì con gái ít có về thăm cha. Sao QM không thử hỏi cha xem có đúng như vậy không nào ? Xin thân họa vài dòng thơ cùng cha y như là MT đã được cùng tâm sự với cha của mình.  
   
   
  Con Gái của Cha  
   
   
  Con mãi là con gái của cha yêu  
  Dẫu có xa xôi tình thân cách trở  
  Vẫn sớm hôm ngọt ngào thương muôn thuở  
  Chờ vòng tay cha ôm trọn ơn đời  
   
  Hoài mong cha còn dìu dắt người ơi !  
  Khi gió núi về chân trời trở lạnh  
  Con tha hương nơi miền xa đất khách  
  Mẹ hẳm hiu đau ốm những sớm chiều  
   
  Con gái của cha dang vòng tay yêu  
  Đón cha mẹ từng sớm chiều gần gủi  
  Gia đình mình cùng nhau an ủi  
  Cha thương con nên không trách xa gần  
   
  Con mãi là con gái của tình thân  
  Trăm năm nữa còn hầu cha với mẹ  
  Yêu thương đã muôn đời không chia rẽ  
  Dù đôi khi ngăn cách những nẻo đường  
   
  Con biết cha hờn giận mà vẫn thương  
  Chờ con gái sớm hôm về quê cũ  
  Chiếc võng trước sân nhà ru con ngủ  
  Như ngày xưa cha bồng ẵm nuông chìu  
   
  Con biết mẹ yêu cha tình nặng trĩu  
  bảy mươi năm sâu đậm một ân tình  
  Hoặc nghìn năm tình nghĩa vẫn nguyên trinh  
  Cha yêu mẹ dù chân run tóc bạc  
   
  Tình nghĩa này như suối dòng man mác  
  Con học mẹ cha làm tấm gương đời  
  Ở đâu tình cha mẹ cũng đầy vơi  
  Làm con gái ghi ơn đời trọn kiếp  
   
  Cám ơn cha bao ân tình tha thiết  
  Đã thay con mà chăm sóc mẹ hiền  
  Cha ở trong lòng như đấng thiêng liêng  
  Duyên hạnh ngộ con sanh là con gái  
   
  Ân tình này trong tim sâu mãi mãi  
  Con mãi là con gái của cha yêu...  
   
  Mỹ Trinh  
   
   
              Chào Mỹ Trinh, 
        Bài thơ hay và buồn bưồn, vì chúng ta sống xa cách cha mẹ nên muốn trọn lòng hiếu cũng khó thực hiện được MT ạ, Ba Mẹ QM không trách hờn chị em QM đâu mà vẫn cảm thông từng hoàn cảnh của mỗi đứa con. 
        Theo MT viết thì MT hạnh phúc thật đấy , có những 9 chị em gái, tha hồ chia sẻ cùng nhau những vui bưồn. Ba Mẹ MT cũng đã 70 năm hôn nhân như Ba mẹ QM,  Mừng vì cha mẹ chúng ta đi gần hết cưộc đời có nhau. 
        Hôm đọc bài thơ của MT họa lại với anh Hoàng Thị là bài  BÊN DÒNG SÔNG TUỔI THƠ bài thơ thật hay tình cảm lắm MT, QM cũng họa cùng anh ấy mấy bài TÌNH QUÊ TRONG KÝ ỨC ( 1 )  và  ( 2 ), nên QM được đọc bài của MT và đoán biết rằng MT bây giờ không sống ở quê nhà phải không MT ? mà xa quê từ thuở lên 10 tưổi ? 
   
          Chúc MT luôn vui và khỏe 
   
                     Thân ái 
                  
                Quỳnh Muội 
   
   
  BÊN DÒNG SÔNG TUỔI THƠ  
   
   
   
  Quê hương tôi cạnh dòng sông đạm bạc  
  Chợ sớm, chợ chiều thưa thớt dân quê  
  Trí nhớ lờ mờ của thời xa xưa ấy  
  Tôi xa quê mình, thơ ấu vụt ngàn xa...  
   
  Lâu lắm rồi kỷ niệm thả vào mây  
  Bôn ba chạy trên dòng đời tấp nập  
  Bao quên nhớ tôi mang đi xa tấp  
  Chạnh lòng thương về xóm cũ quê nhà  
   
  Dòng sông ấy một thiên đàng tuổi nhỏ  
  Lặn ngụp đùa trong muôn trận tìm vui  
  Tôi ra đi để lại những nụ cười  
  Kỷ niệm ấy vác vào đời thui thủi  
   
  Tôi xa quê năm lên mười... tròn tuổi  
  Kinh rạch bờ ao chưa biết gọi tên  
  Vài mang máng hàng nhà hoe con phố  
  Một dòng sông thơ ấu chảy bồng bềnh  
   
  Gởi trọn niềm vui miền sâu ký ức  
  Thương quê hương đạn lửa một chiều nào  
  Thương dân làng chèo chóng cuộc lao đao  
  Buổi chợ sớm xuồng ghe về chợ nhóm...  
   
  Những lần về thăm lòng tôi rộn rã  
  Phố bây giờ nhộn nhịp tiếng ngưa xe  
  Bao nhiêu năm tôi vẫn trở về nhà  
  Dòng sông nhớ mùa ấu thơ êm ả...  
   
   
  Mỹ Trinh 
   R 
   
  
 
                    <bài viết được chỉnh sửa lúc 15.12.2008 04:31:36 bởi Viet duong nhan >