THUYỀN VỀ
Vẫn đợi chứ, dù xuân thì đã lỡ
Tóc pha sương và những vết da mồi
Nhưng chắc rằng dù thuyền đã dong khơi
Vẫn phải có một ngày nao cặp bến.
Bến ngày xưa người mỏi mòn trông đợi
Với trăng trong với cũ kỹ ân tình
Với biết bao mơ ước của đời mình
Thuyền sẽ về trong ngày mai đang tới
T.Hà
THUYẾN VỀ!!!! Mơ ước mãi nhưng thuyền xa vời vợi
Để một người mãi đợi giữa mưa rơi
Trong giá rét mịt mù, hồn chới với
Bến sông chiều lỡ chuyến một mình thôi.
Và xa vắng sông mãi hoài xa vắng
Chân mây mù, lòng nặng nỗi niềm đau
Để người chờ trong mưa dài hụt hẫng
Người thương ơi! bến lặng, mây sầu
Thương em quá, người đi quên lối cũ
Thương em buồn ta đứng lặng chờ em
Thương em bơ vơ lệ vỡ hương chìm
Ta ước mãi, ước chi mình thế được
Ước chi em trở về kiếp trước
Để ta cùng sánh bước... một tình yêu
Ta với em!!! ôi đời đẹp biết bao nhiêu!!!
ĐT
(người nghe thơ HT buồn nên chia sẻ, chúc vui)
<bài viết được chỉnh sửa lúc 04.03.2009 23:13:00 bởi Đình Thế >