Trích đoạn: Đình Thế
Những lúc em đi qua đây
Ngập ngừng dừng bước nơi này ghé thăm
Thăm người ở chốn xa xăm
Bước chân phiêu lãng bao năm xa rồi
Nhưng sao thấy nỗi bồi hồi
Nhà người đông quá nên thôi em về
Lời thơ người bỗng tỉ tê
Chợt lòng nghe ấm chân quê ân tình
Cảm ơn tình nghĩa của mình
Cảm ơn tình nghĩa của mình...
Chỗ người quen cũ, nỡ đành đi luôn!
Không ghé qua, cảm thấy buồn
Ghé qua thì lại thấy vương chút gì
Ngõ nhà anh có cây si
Em ghé thăm rồi em đi, cây sầu
Chiều nay lá rụng rơi mau
Cành trơ, lá úa, hoa sầu ngẩn ngơ
Hông sao từ trước đến giờ
Nhà anh vẫn vậy, lặng lờ hoàng hôn
Bình minh im ắng liễu buồn
Trưa về nắng gắt, gió luồng hanh hao
Đợi chờ là nỗi ước ao
Có ai ghé, có ai vào mừng ghê
Riêng ta còn mãi lỗi thề
Nên sớm hôm vẫn đi về nhà không
ĐT
Lời ai nghe những hoài mong
Thật không không thật tấm lòng ước ao
Ghé chân cửa ngỏ nhìn vào
Muôn hồng ngàn tía xuyến xao hỡi người
Bao nhiêu hoa đẹp ở đời
Là người có hết còn lời buồn vương
Cây si người tả nghe thương
Nhưng mà chưa được tận tường người ơi !
Đi ngang nếu có được mời
Dừng chân ghé lại một lời thăm nhau
Vẫn là tình nghĩa trước sau
Chẳng hề phai nhạt theo màu thời gian....
thụy du