Trích đoạn: nguyễn thế duyên
NGU NGƠ
Nửa tuổi thanh xuân vốn dại khờ
Nừa đời đã hết vẫn ngu ngơ
Lòng tin nếu đặt không đúng chỗ
Tình, Đời buồn bã tạc nên thơ.
anhtrangthu
(Nghĩ trong lúc đi lễ Chùa Hà chiều 14-1-2010)
_____________________________
ngu ngơ
Em ngu ngơ! Tôi cũng ngu ngơ!
Em lên chùa! Tôi cũng lên chùa!
Lòng tin tôi đặt vào đúng chỗ
Sao tôi vẫn buồn?
Sao thơ vẫn buồn?
Lắng tiếng chuông chùa buông
Chẳng phải là tuổi trẻ dại khờ
Chẳng phải nửa đời vẫn ngu ngơ
Nếu anh biết đưộc ngày hôm ấy
Em lên chùa
Thì ta đâu dại khờ
Thì ta đâu ngu ngơ
Thì niềm tin em đặt vào đúng chỗ
Và !
Cuộc đời thành thơ
Nguyễn thế duyên
(Nghĩ trong lúcđi lễ chùa Hà chiều 15-1-2010)
Em ngu ngơ , anh cũng ngu ngơ Em lên chùa anh cũng lên chùa Chỉ tại mình không lên cùng lúc Một ngày thôi mà có bao điều tiếc Lẽ ra chúng mình đã gặp nhau... Là sự ngẫu nhiên Hay là trò đùa duyên phận Khi mỗi người đang đi tìm nửa kia Mà ta biết là Rất hợp Có muộn không em Ngày hôm đó giá mà ta gặp Hai đứa chắp tay lễ Phật Cầu duyên Hẹn ước Và ai sẽ lường trước được Sẽ không có vụ nổ Big Bang? kimrbl