Tình hoài
Heo may se lạnh trăng mờ
Nghe hồn về lại giấc mơ thuở nào...
Mây buồn giăng kín trời sao
Hàng cây đón gió trên cao mơ màng...
Tình thu buông nhớ mênh mang...
Đêm căng mắt đếm lá vàng rơi theo
Nỗi buồn vẫn lặng lẽ gieo
Vào trong ký ức bao nhiêu ngậm ngùi!
Cố quên sao cứ khôn nguôi
Thời gian đếm ngược về thời đã xa...
Cái thời người ấy và ta...
Bao nhiêu thương nhớ đã là trong mơ!
Bút đau - nhỏ lệ thành thơ
Nỗi buồn gặm nhấm giấc mơ tình hoài
Thả hồn vào cõi liêu trai
Cho tình mặc áo hình hài năm xưa
Tình hoài sao cứ vương tơ?
Cô đơn ta lại thấy thừa ra ta...