quote:
Trích đoạn: kimrbl
vô tình
vô tình cánh cửa nhà bên
một lần hé mở thoáng nhìn thấy em
vô tình người gọi biết tên
tên sao người vậy dịu hiền nết na
vô tình làm quen người ta
từ chỗ cảm mến dần dà thành yêu
vô tình những buổi mai chiều
gặp nhau toàn nói những điều đâu đâu
vô tình không thấy em rầu
hình như chờ đợi một câu từ mình
quá muộn thấy chả vô tình
em lảng tránh thoáng bóng hình từ xa
một ngày em đến tận nhà
tay nhận thiếp mới xót xa não nùng
bây giờ sáo sắp sang sông
ích gì bày tỏ nỗi lòng con tim
ngậm ngùi đổ tại phận duyên
trách mình nhút nhát trách em vô tình...
kimrbl