Có vì người không
Tự dưng nỗi nhớ vu vơ
Đợi chờ để đọc vần thơ của người
Lòng mình bỗng đỡ chơi vơi
Như niềm vui thấy mặt trời ngày đông
Dẫu rằng lòng vẫn nhủ lòng
Chẳng bao giờ sẽ trùng phùng gặp nhau
Mộng mơ phải đợi kiếp sau
Kiếp này đành chịu khổ đau đoạ đày
Thu về cho lá vàng cây
Thơ ai vương để cho say lòng mình
Dẫu không là bóng là hình
Vẫn tìm được một chút tình tri âm
Chỉ là câu chữ âm thầm
Nào mong duyên phận trăm năm là gì *
Đa đoan mang nặng tình si
Thơ người tôi đợi có vì người không?
*Ý từ câu :Người đâu gặp gỡ làm chi
Trăm năm biết có duyên gì hay không ( Nguyễn Du )
kimrbl