Ký ức Tiểu Hổ.  
     
   Nghe nói ngày xưa Tiểu Hổ Ngoan  
   Theo hầu sư Trạc mãi trên ngàn  
   Ngày chép kinh thư đêm niệm phật  
   Gửi hồn theo tiếng mõ mênh mang  
     
   Một ngày bão tố nổi hoang tàn  
   Ngôi chùa vắng bóng lão sư gàn  
   Sẻ nghé tan đàn chuông tắt lịm  
   Tiểu về hoàn tục để sang ngang  
     
   Mỗi khi nhớ lại những ngày xưa  
   Còn đâu thánh thót tiếng chuông chùa  
   Tiểu Hổ vang danh giờ đã lặn  
   Phái thiền sư cũng cuốn theo mưa./.  
   
 Tutang 
   
  
       Cô HỔ ĂN GẤU mất từ lâu
Từ thuở chùa sư CHẠT dãi dầu...
Từ lúc anh TRƯỜNG SOI tắm tắc...
Khen rằng thư quán nhất HOA NGÂU
*
Người cũ còn đây nick xưa đâu?
Đừng như nước chảy dưới chân cầu
Trôi qua không một lần nhìn lại
Kỹ niệm hôm nào như bóng câu...
 
Nguyễn Yên Sơn 
   
   
   
  
VANG BÓNG MỘT THỜI  
        Ngày xưa Tiểu Hổ vì  ... quá ngoan  
   Cho nên thầy Trạc chịu đòn oan  (à quên, chịu tiếng oan) 



.  
   Từ ngày "Yếm án" kia sáng tỏ  
   Đường tu thầy chẳng bớt gian nan.       
   Rồi thầy tự ... kết liễu đời mình.  
   Người ta cứ bảo, tại ... hận tình.  
   Con không tin thế đâu thầy ạ !  
   (Nhưng ... mãi đến giờ vẫn u minh).       
   Kể từ ngày ấy chùa tan hoang.  
   Khế với cà chua cũng úa tàn.  
   Tiểu chẳng còn nơi mà nương tựa  
   Đường trần gió bụi phải lang thang...       
   hu hu hic hic hic hu hu...