Trích đoạn: kimrbl
Thơ dọc đường Mình về mình nhớ Người Dưng
Người ta ở lại không chừng lại quên
Biết là tình ảo không bền
Mà sao vẫn cứ say miền mộng mơ
Kiếp sau liệu có ai chờ
Xin đừng quên những vần thơ ngày nào
Hoàng hôn tím những hanh hao
Nỗi buồn gom lại gửi vào hư vô...
*
* *
Anh như là cục than hồng
Em như nước đá mùa đông hững hờ
Khó mà chia sẻ giấc mơ
Để anh ngày tháng thẫn thờ vì em
Để anh tan nát con tim
Hết niềm hy vọng đi tìm gặp nhau...
*
* *
Nào ai trách gió hững hờ
Mây lang thang giữa đợi chờ lãng quên
Anh đâu dám trách gì em
Đơn phương vô vọng nỗi niềm mộng mơ
Con tim nông nổi dại khờ
Cứ vương vào những vu vơ âu sầu
Anh về cất giấu nỗi đau
Trả lại em ở kiếp sau muộn màng
Kiếp nay cam phận bẽ bàng
Cũng là duyên phận lỡ làng.Thế thôi !
T.H 11/11/2009
Thế thôi...
Thương tặng Minh Đức...
Chỉ là có tí thế thôi
Mà sao vò nát tim tôi hỡi người ?
Hai năm là đúng rõ mười
Một câu tôi hỏi bạn cười... bạn chê...
Một câu ngớ ngẩn, não nề
Năm dài tháng rộng tôi về ...tôi đi...
Mình tôi sương gió quản gì
Cầu không tay vịn tôi ghì chân đau
Chỉ thương người những nơi đâu
Nhớ tôi không biết làm sao mà tìm ...
Lê Minh Liên Thanh Thơ
Chiều tím 5/12/11/2009