Gọi Nắng Chiều Đông Em buông vạt nắng chiều thu
Nắng hờn nắng giận nắng ru Đông về
Có cơn mưa nấp bên lề
Lén vào ô cửa hẹn thề bão giông
Gió mùa lại ghé qua song
Thời gian ôm cả hư không trốn tìm
Nỗi đau về trú im lìm
Nghe giọt tí tách thấm mềm nhớ thuơng
Ngỡ đâu giọt nắng còn vương
Đưa tay hứng vội, giọt sương ướt đầm.
Tình yêu từ thuở ươm mầm
Vì mưa trút xuống , dãi dầm ngàn năm...
Gọi nắng, nắng lại xa xăm
Đâu kịp về lại ghé thăm nên buồn...
Trời xoay hay đất đang cuồng
Mà nghe vỡ nát mạch nguồn câu thơ.
Chờ đêm lội ngược giấc mơ
Níu lại một thoáng đơn sơ ngày nào.
Chợt đâu ký ức lọt vào
Và ta ngồi nếm nghẹn ngào với ta.
Ngày 03/12/09
<bài viết được chỉnh sửa lúc 03.12.2009 13:53:00 bởi Leo* >