Trích đoạn: nguyễn thế duyên
NGƯỜI ỐM
...người ơi nhanh khỏi ốm đi mà...
Người ốm mà Trăng lại ở xa
Bồn chồn, lo lắng cả ngày qua...
Muốn đến bên Người sao chẳng được?
Tim Trăng vụn vỡ lệ chan hoà...
Người ốm mà Trăng lại ở xa...
Trời ơi sao khổ cái thân tôi
Sao lúc nào cũng khỏe như voi.
Nếu như mình ốm đưộc một tý
Không biết lệ trăng có đầy vơi?
Đọc thơ mà phát ốm rồi
Hậm hực trong lòng quá trăng ơi
Không ốm nhưng mà hơn cả ốm
Chỗ cần soi thì trăng không soi
NTD
Cũng bực thay cho bác Thế Duyên
Chỗ cần Trăng lại không ưu tiên
Người ta vì đọc thơ phát ốm
Sao chả soi cho người khỏi liền?
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.08.2019 18:22:07 bởi kimrbl >