LẠNH
Lạnh từ khắp phía tới đây
Lạnh từ tia nắng từ mây trên trời
Lạnh từ những hạt sương rơi...
Vẫn không bằng được lòng tôi vắng người...
anhtrangthu
***
Chà cô bạn ! hôm nay bỗng dưng khảo cổ đưộc bài thơ này thấy hay quá. Xin họa với cô bạn bài thơ này nhé
Thương Gió đông!
Đừng thổi nữa
Em đã lạnh lắm rồi.
Sương!
Đừng rơi nữa
Làm ướt má em tôi
Gió ơi! sương ơi!
Vóc Mai nhỏ lấy gì ủ ấm?
Nỗi đơn côi làm lạnh buốt hồn rồi
Gió đông thổi bời bời làn tóc rối
Trên làn môi đã héo rũ nụ cười
Em đứng một mình giữa đêm đông giá rét
Ngóng một niềm tin vô vọng trong đời
Không nước mắt đôi vai em run rẩy
Đừng rơi nữa sương ơi
Tôi đêm nay
Nghe đài báo gió mùa đông bắc
Câu thơ xưa bỗng bật lên thổn thức "1"
Biết lấy gì ủ ấm em đây?
Đêm nay sương muối giăng đầy
Mình tôi đứng ở nơi này thương em
Hà nội một ngày gió mùa đông bắc
"1" Gió lạnh trở về nương tử rét
Bạn nghèo không có áo nhung tơ
Trần một tấm thân trong gió lạnh
Ta lấy gì đây đắp dáng thơ
Một câu thơ của một nhà thơ
của phong trào thơ mới
(Không nhớ tên)