Bỗng dưng
Bỗng dưng lại sợ vu vơ
Trời không xanh , gió hững hờ với mây
Người ôm không chặt vòng tay
Hẹn hò sao lại chiều nay không về...
Đêm khuya sợ lạnh tái tê
Giọt sương rụng với não nề lá rơi
Để lòng trống rỗng chơi vơi
Thế này mà gọi cuộc đời được sao?
Sống trong mộng mị chiêm bao
Tâm hồn gửi tận trời cao chín tầng
Tủi phận lệ cứ rưng rưng
Chán đời luẩn quẩn bỗng dưng lại buồn...
Không thể
Đôi khi lòng sợ vu vơ
Cái điều không thể thể sẽ dành phần cho
Một vòng tay ấm thiết tha
Buông lơi một chút đã là xa xăm
Đôi khi em vẫn thầm mong
Những điều không thể bất ngờ dành trao
Tặng em một đấng anh hào
Một chàng chủ nợ như kimrbl buôn buồn...
Lê Minh Liên Thanh Thơ
Đêm, 5/12/3/2009
Kimrbl thân mến, bấy lâu mình bận nên ít có dịp giao lưu thơ cùng thi hữu tình thâm.Nay “sổ lồng chim bay” nên đến đậu tay áo cậu đấy.Ghẹo cho bạn bớt buồn sầu vì nợ lòng càng ngày càng oằn vai nên đừng giận nhé...
<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.03.2009 23:27:09 bởi Liên Thơ >