ĐƯỜNG VỀ
Hôm nay người ấy đi rồi
Vậy là đã hết một đời hồng nhan
Nửa đời phiêu bạt nhân gian
Niềm vui vốn chẳng tày gang được nào.
Hơi tàn nhan sắc hư hao
Hình dung bỗng chốc tan vào hư không
Nhìn người tan nát cõi lòng
Nhìn người rồi lại xót lòng nhìn tôi.
Hồng nhan tôi chẳng bằng người
Nhưng đời lại thấm gấp mười truân chuyên
Cũng đành sướng khổ tùy duyên
Đường về một gánh ưu phiền trên vai
T.Hà
Đọc bài thơ của Hà Thu viết rất cảm động nên vội hoạ.Biết rằng không hay nhưng mong bạn hiểu đó là sự đồng cảm.
ĐƯỜNG ĐỜI
Ruổi rong trên bước đường đời
Biết bao thân phận kiếp người khổ đau
Chẳng mong hạnh phúc sang giàu
Chỉ yên ổn phận mà đâu dễ dàng
Người thì duyên phận trái ngang
Kẻ ôm hận bởi bẽ bàng tình yêu
Trời đâu cho kẻ nào nhiều
Đói nghèo , bệnh tật liêu xiêu tháng ngày
Sinh ra để chịu đoạ đày
Để mà gánh những đắng cay buồn phiền
Đời người cái kiếp truân chuyên
Chắc đâu mình cứ sống hiền gặp may !
kimrbl
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.03.2009 16:25:19 bởi kimrbl >