Ghéttt
Ghéttt gì chứ, sao ghéttt chi ghéttt vậy
Ghéttt ghéttt thương, thương thương ghéttt trời ơi
Ghéttt làm sao, thương thương quá vậy trời
Thương là ghétt, ghéttt là thương lạ nhỉ
Khung trời yêu là một trời huyền bí
Làm thế nảo giải thích nổi đây em
Lời tỏ tình, lời thi tứ trong đêm
Trong bồn nước trong suối nguồn thi phú
Ghéttt nhiều lắm, ghéttt cả khi nằm ngủ
Khi thức nhìn, khi kê tủ chọc nhau
Có khi nào anh ngã, em chẳng đau
Ghéttt vậy đó, ghéttt thương ai chẳng rõ
Thương cho lắm ghétt chi dài ba họ
Ghéttt tông chi, thương mấy ngõ tường hoa
Thương ghéttt sao màu nắng mãi chan hòa
Ghéttt thương lạ, ghéttt ttthương hòai tê tái
Nguyên Đỗ
Ghéttt Mãi...!!!
Dĩ nhiên là ghéttt, ghéttt hoài ghéttt mãi...
Đến bao giờ em tắt thở mới thôi
Đem chữ ghét thả khắp bốn phương trời
Cho các nàng thơ ngồi cười tủm tỉm
Chỉ một chữ nên hổng thèm tiết kiệm
Chỉ trừ khi anh đến xin tha cho
Ai biểu anh cứ luôn trễ hẹn hò
Để em mãi ngồi chờ dài cái cổ
Ghéttt cái câu: "nếu hổng yêu thì lổ"
Nên gặp trăng mây gió...cũng cứ yêu
Yêu chi mà từ trưa sáng sớm chiều
Nên hông còn thì giờ...yêu em nưã
Ghéttt nhiều lắm, bởi bao lần đã hứa
Vẫn để em hoài tưạ cưả ngóng trông
Anh mải mê với lan, cúc, huệ, hồng...
Để em mong ngóng hoài...sao hổng ghéttt?!
Sương Anh