nỗi niềm bâng quơ      xin cho ngày đừng qua 
  để niềm mơ không vỡ thành trăm mảnh 
  ta sợ ngày mai, cái ngày mà mình không thể tránh 
  những hư hao mất mát của kiếp người    
  tụ rồi tan ...cứ như một trò chơi 
  mà tạo hoá đem thử lòng nhân thế 
  giá như mình cứ là hạt cát nhỏ nhoi nơi lòng đáy bể 
  để không biết hay ngày tháng trần gian    
  thà đừng có những ước mơ, để không phiền muộn bởi vỡ tan 
  thà đừng cảm mến, để lắng lo không hiện diện 
  giá như mình là viên sỏi bên đường thì chắc đâu có gì mà lưu luyến 
  bước chân người hẳn không vướng bận con tim    
  chiều từng chiều, mình đếm lá bên thềm 
  đôi trăm chiếc có đủ làm mùa sống mãi 
  những cảm xúc đi qua ...sẽ có bao giờ trở lại ..? 
  để ta sẽ gặp mình ...ở một mùa sau ...!      
sep. 24, 2007 
   
  
   thơ...cho người thu          từ lâu lắm tiếng lòng người vọng lại  
   ta - nửa ngơ ngẩn đứng nhìn  
   nửa chẳng dám ghé vào thăm     
(không phải sợ những điều hư ảo  
   mà bởi tự lòng ...biết chẳng vẹn trăm năm )          nay thu đến ta ẩn mình trong chiếc lá  
   gởi đôi dòng nhờ gió chuyển sang  
   người nhặt được xin ủ tận cùng giấc ngủ  
   để ngàn thu sau tình mộng thênh thang       
   người có lẽ xem ta là giấc ảo  
   là hư vô, là mộng của chữ câu  
   nhưng ai thể ngăn điều chân thật  
   khi vô tình cảm xúc dâng trào       
   nay thu đến, người mang niềm mơ cũ  
   vọng lại lòng ta ..những giấc mộng xưa  
   xin câu nhớ trải dài giấc ngủ  
   để thơ tìm thơ ....ở một lối xưa ...!          
sep. 08, 2007        r     
   tiếng lòng người          người viết những dòng thơ  
   cho ta ngắm, ta say ...và ta mơ về những điều không thể  
   hạnh phúc trần gian phải chăng là kim chìm đáy bể  
   nên ta chết giữa dòng mà chẳng biết hay        
   tiếng lòng người theo con chữ tung bay  
   ta chạm được nên rối lòng nghĩ ngợi  
   đâu phải mọi thứ trên đời điều trong tầm tay với  
   và những ước mơ không hẳn thuộc riêng mình       
   tiếng lòng người theo con chữ lung linh  
   cho ta ước được mang sao trời về trong giấc ngủ  
   và ta mơ có thể hoá thành ngàn tinh tú  
   sống triệu năm trong vụ trụ lòng ai       
   trời vào thu, trăm chiếc lá sầu cay  
   mang tiếc nuối vùi sâu vào lòng đất  
   nỗi niềm ta cho dù rất thật  
   nhưng cũng chỉ là một thoáng ảo phải không ?          
sep. 22, 2007           r             		     
mùa ơi..!          buổi chiều ngồi nghe gió hát  
   mùa thu rụng ở trên tay  
   nhớ thương ai người cùng nhặt  
   cho mùa đừng vội xa bay       
   niềm mong từ miền không thực  
   lung linh như giọt sương mai  
   người như từ vùng hư ảo  
   nên tình nửa giấc tỉnh say       
   chữ câu ngã nghiêng cùng gió  
   ước mơ gieo rắc vào tim  
   nỗi niềm ẩn trong câu chữ  
   mùa ơi ..cùng ta kiếm tìm             		         
   một nửa linh hồn          một nửa linh hồn ....thất lạc  
   hình như ta gặp trong thơ  
   nắng chiều phiêu lưu cùng gió  
   ta mình gặp lại ...giả lơ       
   thơ tình viết đầy trên nét  
   mà đời cứ như không quen  
   một mai nửa hồn hoá bụi  
   ai người lệ mắt đỏ hoen       
   một nửa linh hồn ngồi đó  
   mà tay không chạm bao giờ  
   con tim ngồi buồn một xó  
   hai nửa linh hồn ...làm ngơ        
oct. 19, 2007         r             		     
            
                    <bài viết được chỉnh sửa lúc 21.10.2007 13:42:00 bởi diên vỹ >