Khúc Tình Muôn Thưở
Mơ, tưởng tượng hòa nhập vào tri nhớ
Lẫn lộn chung với kỷ niệm thân thương
Đã thành ra Ký Ức Buổi Thiên Đường
Anh Từ Thức Em Giáng Hương duyên ngộ
Tô cháo Lú ăn xong rồi vẫn nhớ
Bởi vì ta còn nợ đến nghìn sau
Nên bây giờ hai đứa được gặp nhau
Trả nợ cũ xây tình thân thêm nữa
Anh sẽ giữ trọn lời anh đã hứa
Mỗi cuộc đời nhẫn nại kiếm tìm em
Để chăm lo săn sóc giữ gìn em
Đền ơn cũ ngàn năm xưa tri ngộ
Dẫu có phải đi mấy ngàn cây số
Dẫu phải bơi vượt biển rộng đại dương
Vẫn tìm nhau hồi tưởng buổi thiên đường
Nơi đã gặp kết duyên tình từ đó
Làm sao quên những tháng ngày rạng rỡ
Dẫu một lời, một ánh mắt trao nhau
Một nắm tay, một khuyến khích gật đầu
Thành keo sơn, thành bột hồ, gạch đúc
Từng kỷ niệm mình xây đài hạnh phúc
Cho tình mình bền vững đến thiên thu
Nghìn năm sau, kỹ niệm đã xa mù
Mình vẫn nhớ khúc tình ca muôn thưở
Nguyên Đỗ