Trích đoạn: SuongAnh 
   
   
 
Một Ngày không Gặp...
 
" Nhất nhật bất kiến như tam thu hề " 
  Anh có nghe không về đi anh hỡi! 
  Nơi khuê phòng có một người đang đợi 
  Chiếu chăn nằm xếp góc bởi nhớ mong
 
Nước sông tháng ba vẫn còn lạnh lùng 
  Vì đang thiếu bóng tình chung sưởi ấm 
  Chàng Eiffel uy nghi hùng dũng lắm 
  Nàng Seine đành gậm nhấm nổi tương tư
 
Chuá Xuân dáng uyển chuyển đang từ từ 
  Nhẹ đặt môi hôn lên cành hoa lá 
  Cây thức dậy cả khung trời đẹp lạ 
  Sắc màu xanh hương ngát toả khắp nơi
 
Người tình ơi, sao không đến bên đời 
  Để em chờ trong mỏi mòn khắc khoải 
  Để dòng thơ như thác cuồng si dại 
  Cứ mãi hoài tuôn chảy chẳng ngừng câu
 
Chỉ một ngày vắng mà lòng thấy sầu 
  Như mấy muà Thu...Trời ơi, lâu quá! 
  Anh không đến nên câu thơ buồn bã 
  Chữ xụt xùi hồn lã chã lệ rơi...
 
Sương Anh 
  
 
  
        Anh Vẫn Đến
 
Anh vẫn đến đêm ngày dù không gặp
Vẫn đọc thơ, xem ảnh, ghé thăm em
Vẫn xôn xao khi gió động lay rèm
Nhìn em ngủ dịu hiền trong giấc mộng
 
Anh vẫn đến, viết thơ tình nóng bỏng
Gởi cho ai nhìn chiếc bóng bên hiên
Đi vào ra suy nghĩ mãi triền miên
Chuyện tình nghiệp chuyện trần duyên nhân quả
 
Anh vẫn đến, ờ sao anh nhớ quá
Một ngày không gặp mặt tựa ba thu
Tin Luân Đôn buổi sáng lắm sương mù
Anh quờ quạng kiếm tìm em trong tối
 
Anh vẫn đến, khi tinh sương, chạng tối
Vẫn đi về chẳng lạc lối lạc ai
Vẫn bên em qua những chặng đường dài
Đừng em nhé đừng sụt sùi hận tủi
 
Nguyên Đỗ