Chả biết là ai nghĩ ra THƠ
Nhân gian từ đó cứ thẫn thờ.
Anh ngồi bảng lảng mây theo gió
Nàng đứng bồi hồi mộng cùng mơ.
Mỗi mảnh tâm hồn treo lộn ngược
Nỗi niềm thế sự ngó xuôi lơ.
Thảo nào họ bảo THƠ là THẨN.
Mỗi cái VẦN thôi, luận nãy giờ.
" Làm Thơ khó nhất gieo vần
Như người ta phải mặc quần mới hay...!" Cái này sớm muộn gì cũng thành đề tài hội thảo chứ chẳng chơi đâu các bác ạ !
<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.04.2009 23:58:55 bởi hoangau >