Ngày xưa tôi yêu màu trắng
Một nụ hoa vẹn nở trinh nguyên
Nụ hoa chưa vương vấn nỗi ưu phiền
Trong tuổi dại, hoa triền miên sống mãi.
Ngày nay tôi yêu màu hoa tím
Một giống hoa buồn vạn năm.
Màu của hoa là màu mắt xa xăm
Nghe thăm thẳm trong nỗi sầu hoài vọng.
- Thơ Huyền Băng
( trích trong Hai Màu Hoa Của Tôi )
Vẫn hẹn với Huyền Băng sẽ viết một bài thơ về màu hoa tím, cái màu hoa mà HB rất yêu !
Thế rồi, đọc " Hai màu hoa... " cùng những khúc tình buồn của HB - PNT đã cảm tác viết bài thơ
này qua những dòng thi tha thiết ấy, để tặng cho người nữ sĩ xa xăm nhé (!)
ANH VẪN YÊU
MÀU HOA TÍM BUỒN
- Quí tặng nữ sĩ Huyền Băng.
*
Màu hoa tím buồn như mắt em
chớp hàng mi
Chứa một khung trời hoài vọng
Màu của hoàng hôn buông trong chiều kỉ niệm
Nhớ ngày nào anh thường dắt em đi...
Anh ở Hồ Tây mênh mông sóng vỗ
Vẫn thấy bóng em trong màu hoa thương nhớ
Ôi, màu hoa son sắt trái tim em
Cái màu tím buồn của những cuộc ly tan !...
Anh vẫn nhớ màu trắng áo em
những đêm dài thao thức
Bóng em về trong màu ấy nữ sinh
Là màu hoa trong trắng tuyết trinh
Cuộc tình đầu đã lỡ rồi tan vỡ !
Đời cát bụi, em ơi !
Chốn chân trời thương nhớ
Đêm Pa Ri em có buồn
dù lộng lẫy ánh nê-ông?
Phạm Ngọc Thái
( Hà Nội - mùa xuân Đinh Hợi. 2007 )
(*) Ở bên mục Tác giả, Tác phẩm - PNT sẽ cùng cho truy nạp bài này vào Tuyển Thơ Đại Bàng,
kèm với những đoạn thơ trích của HB để làm kỉ niệm.