Thơ Trúc Mai
VỤNG DẠI TÌNH ĐẦU Em xưa tính hay hờn dỗi
Giận ai, cứ ngoảnh mặt đi.
Anh xưa vẫn luôn nhận lỗi
Thật lòng chẳng biê’t lỗi chi!
Em xưa hồn đầy mơ mộng
Hái hoa, bắt bướm, làm thơ.
Em xưa như sương vừa đọng
Chuyện đời còn lắm ngu ngơ.
Em xưa đường tình bỡ ngỡ
Bước vào, cứ ngỡ rằng chưa.
Em xưa ép hoa trong vở
Phượng hồng gởi gấm niềm mơ.
Anh xưa ngập ngừng e ngại
Thương thầm chẳng nói một câu!
Em xưa chút lòng tự ái
Đường đời ta lạc mất nhau
Ta xưa ... mỗi khi nhớ lại
Thương sao vụng dại tình đầu
Trúc Mai oOo VỤNG DẠI TÌNH ĐẦU Thơ Trúc Mai
Nhạc Hàn Sĩ Nguyên
Hoà âm Lâm Đình Thuận Ca sĩ Đăng Tuấn