Thơ mùa VU LAN
HanSiNguyen 19.08.2008 08:19:24 (permalink)
0

==================
HSN-VN Thư Quán
==================

DẤU MÊ SI
LỤC NGÔN THỂ - LƯỠNG ĐẦU XÀ
LIÊN HOÀN KHÚC
BÈO DẠT MÂY TRÔI
THỪA TƯỚNG ỨNG HẦU PHẠM THƯ
TIẾNG RU
THƠ MÙA VU LAN
GIÁNG SINH
TÀN ĐÔNG & CHÀO XUÂN
HSN & Friend : CỎ YÊU ƠI
HSN & Friends : BẬU ƠI

oOo

THI PHÁP
Tuyển Tập BLUE and JAZZ
ĐIỆU BUỒN AN TÂY
HSN & FRIENDS
DÂN CA HSN
THÁNH CA HSN

oOo

Trang bạn

NGÀY ẤY (Nguyễn Khánh Linh)
HƯƠNG BƯỞI (Trần Hương Giang)
======================================

Bạn thơ Chu Hà nhắc :
"Đang mùa Vu Lan, có nhiều người nhắc thơ và nhạc cho MẸ của Nguyên huynh đó... đăng vài bài để bà con thưởng thức đi Nguyên huynh"
 
HSN reply :
Cám ơn Chu đệ đã nhắc nhở
Thật ra những bài ấy đã đăng từ lâu rồi, ngay khi tôi mới vào web này
Các bạn có thể xem các bài thơ nhạc về MẸ ở trang này :

 
ĐIỆU BUỒN AN TÂY
 
http://diendan.vnthuquan.net/tm.aspx?m=354363
 
-Tại đây không đăng lại 12 bài ấy nữa-
 
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.04.2009 05:29:01 bởi HanSiNguyen >
#1
    HanSiNguyen 19.08.2008 08:28:49 (permalink)
    0
    ĐỒNG ĐĂNG
     
    Thơ Hàn Sĩ Nguyên
    Nhạc Hàn Sĩ Nguyên

     
    Tiếng hát Thuỳ Dương
     

     
    Tiếng hát Đăng Tuấn
     
      
     
    ĐỒNG ĐĂNG
     
    Đồng Đăng có phố Kỳ Lừa
    Có nàng Tô Thị, có chùa Tam Thanh
    Ai lên xứ Lạng cùng anh
    Bõ công bác mẹ sinh thành ra em
    Tay cầm bầu rượu, nắm nem
    Mải vui quên hết lời em dặn dò
    Gánh vàng đi đổ sông Ngô
    Đêm nằm mơ tưởng đi mò sông Tương !!! (Ca dao)


     
    Ngày xưa lam lũ cơ hàn
    Chút tình hư ảo, tiếng đàn thanh cao
    Trăm năm như thể chiêm bao
    Tham đôi má đỏ, đi đâu không về ? !!!

     Chàng ơi phụ thiếp làm chi
    Thiếp là cơm nguội phòng khi đói lòng !!!

     Đi đâu cho thiếp theo cùng
    Đói no thiếp chịu, lạnh lùng thiếp cam ! (Ca Dao)


    Hàn Sĩ Nguyên

    Ghi chú :
    Chữ nghiêng tím : Ca dao
    #2
      Chu Ha 21.08.2008 02:34:32 (permalink)
      0
      Nguyên huynh uiiiii.....
       
      Bài Lão Mai đâu rùi....?
      Trong các bài đệ thích nhất bài Lão Mai ...
       
      Chu Hà
      #3
        HanSiNguyen 22.08.2008 09:09:37 (permalink)
        0
        CON KHÓC.
         
        Chan cơm tầm tã giọt lệ rơi
        Con ngoan thổn thức gọi :-“Bà ơi !
        Dưới lòng đất lạnh, no hay đói ?
        Đêm ngủ một mình hay với ai ?”
         
        Tiếng khóc đêm khuya quặn thắt lòng
        -“Mở ra ! Có mở cửa ra không ?
        Cửa đóng làm sao bà về được ?
        Ai lại đem chôn ở giữa đồng ?!”
         
        Rả rích mưa rơi, nhà hiu quạnh
        Tiếng con rưng rức, gió xa đưa
        -“Trời mưa to thế, bà sẽ lạnh !
        Nước sẽ lên cao ngập nấm mồ !”
         
        Một hai cũng bắt trăng phải mọc
        Trong nhà ngoài ngõ phải sáng đèn
        -“Tối mò như thế, sao bà thấy ?
        Ai dắt bà về lúc nửa đêm ?”
         
        Con gái yêu ơi ! Biết nói gì ?
        Bà đã ra đi, chẳng trở về
        Ở giữa lưng trời, trong mây trắng
        Bà vẫn thương nhiều, con ngủ đi !
         
        Hàn Sĩ Nguyên
         
        Bây giờ không còn Lão Mai nữa Chu đệ ạ... Lão Mai giờ trốc gốc bứt rễ đã lâu rồi..............
         
        #4
          HanSiNguyen 18.09.2008 23:54:43 (permalink)
          0
          MẸ CÒN ĐÂY
           
          Mẹ còn đây bềnh bồng tóc trắng như mây lưng trời
          Mẹ còn đây dang đôi bàn tay nâng đỡ
          Mẹ còn đây êm êm lời ru nỗi nhớ
          Mẹ còn đây lau khô nước mắt con rơi vì đời
           
          Mẹ còn đây dịu dàng tiếng sáo xa đưa ngậm ngùi
          Mẹ còn đây đong đưa cánh võng lắc lư đầu hồi
          Mẹ còn đây mênh mang hòa trong hương khói
          Mẹ còn đây long đong theo bước chân con nổi trôi
           
          Mẹ còn đâu ! Còn chăng trong tấm áo nâu bạc màu !
          Bậc thềm xưa, bờ tường hoa, còn chút dấu xưa nhạt mờ !
          Dòng triều xuôi, chiều tàn rơi, xa xa mơ hồ sương giá rơi rơi
          Chiều lẻ loi, lòng buồn ơi, nâng bát cơm sao nghẹn lời
           
          Long đong giữa chốn chợ đời
          Hạc vàng khuất bóng đỉnh trời xa xăm
           
          Hàn Sĩ Nguyên
           
          Mời nghe diễn tấu MIDI
           

           
          Nhạc bản
           

          #5
            HanSiNguyen 19.09.2008 10:43:01 (permalink)
            0
            MẸ THƯƠNG-KHÓ
            -Khốc tiễn lão mẫu-

            Diễn ngâm Bích Ngọc
             

             
            Cuộc trăm năm đốm lửa gần tàn
            Vòng tử sinh chén rượu gần tràn
            Trọn đêm nay đau lòng thức trắng nối cung đàn
            Lời ru đêm linh hồn dâng phó Chúa nhân gian
             
            Mẹ sinh ra khó khăn nhọc nhằn
            Mẹ mồ côi sớm hôm tảo tần
            Mẹ truân chuyên xuôi ngược rong ruổi chốn gian trần
            Mẹ đau thương tang chồng nặng trĩu nỗi gian truân
             
            Dòng lệ như mưa
            Giọt sầu chưa khô
            Nhạt nhòa đôi mắt
            Khói sương mịt mờ
             
            Mình hạc xương mai
            Nợ chồng đôi vai
            Thảm sầu chén đắng
            Nắm xương quê người
             
            Con đi cuối đất cùng trời
            Tìm sao đổi mắt cho người
            Nửa đời xuôi ngược ngược xuôi
            Chỉ tìm thấy chút chơi vơi nắng chiều
             
            Tàn đêm chưa đắng cay chực chờ
            Đường về quê xác thân vật vờ
            Mọi thương đau chan hòa Máu Thánh Đức Chúa Trời
            Trọn tâm tư đi đàng Thánh giá Chúa tôi ơi
             
            Cuộc trăm năm phút giây tuần hoàn
            Lệ hồng rơi luyến lưu trần hoàn ?
            Mẹ thương ơi, ôi mẹ thương khó, suốt một đời
            Mẹ thương ơi, nhìn mẹ héo hắt, nát tim côi .
             
            Hàn Sĩ Nguyên
             
            Tiếng hát Đăng Tuấn
             


             
            #6
              HanSiNguyen 23.04.2009 05:43:43 (permalink)
              0
              VÍ DẦU CẦU VÁN ĐÓNG ĐINH

              1-Từ bài hát ru VÍ DẦU CẦU VÁN ĐÓNG ĐINH

              Nếu người miền Bắc có kiểu hát ru con À ƠI mà nỗi buồn loang xa ra ngoài ngàn dặm, thì người phương Nam cũng có điệu hát ru ẦU Ơ đặc trưng, chuyên chở những câu ca dao mộc mạc, chân phương, lai láng tình người.

              Trong số những bài ru của các bà mẹ, người chị miền Nam “VÍ DẦU CẦU VÁN ĐÓNG ĐINH” có thể xem như là một thí dụ tiêu biểu :

              Ầu ơơơ …
              Ví dầu cầu ván đóng đinh
              Cầu tre lắt lẻo gập ghềnh khó đi
              Khó đi, mẹ dắt con đi
              Con đi trường học, mẹ đi trường đời

              Mở đầu là một câu hát VÍ nhập đề ngẫu hứng bằng bốn chữ CẦU VÁN ĐÓNG ĐINH. Bốn chữ rất bình thường, rất đơn sơ, nêu bật hình ảnh chiếc cầu gỗ, được đóng bằng đinh ken vào nhau chắc chắn, một dạng cầu xem như … “kiên cố” thường thấy ở nông thôn thuở trước. Để rồi qua đó dẫn thẳng vào câu hai, một câu TỶ : đối chiếu, so sánh lập tức với chiếc CẦU TRE LẮT LẺO, GẬP GHỀNH một hình ảnh phổ quát ở miền quê phương Nam, tương phản hoàn toàn với chiếc cầu ván đóng đinh chắc chắn.

              Tại những con kênh, rạch, mương, ngòi nhỏ người ta thường nối liền đôi bờ bằng cách bắc những chiếc cầu DỪA và nhất là cầu TRE, hai trong số những loại cây sống và phát triển rất mạnh mẽ ở nông thôn. Một chiếc cầu tre có thể gồm nhiều NHỊP, mỗi nhịp chỉ là một thân tre bắc nằm ngang, gác lên MỐ CẦU. Mố cầu gồm hai thanh tre cắm xuống lòng kênh rạch, bắt chéo nhau thành hình chữ X, được buộc lại chặt chẽ bằng dây lạt dừa hoặc … dây chuối. Cầu tre có thể có tay vịn giúp cho trẻ nhỏ và người già đi qua an toàn, nhưng cũng có thể không có tay vịn, khiến cho người ta mỗi khi qua cầu đều phải trổ thuật giữ thăng bằng của người … làm xiếc, bằng cách dang rộng hai tay và đi chân không … chạy ù qua cầu , càng nhanh thì càng dễ giữ được thăng bằng . Người nhát gan, qua cầu theo kiểu … “cà mà cập mập” rất dễ bị rơi tõm xuống nước ! Dân thành phố đứng trước loại cầu này kể như … không rét mà run ! (Bản thân tôi khi mới “đương đầu” với những chiếc cầu tre, thường là cũng phải thốt lời tỉ tê dịu ngọt :-“Dzắt anh wa dzí !” )

              Đơn sơ như thế, tầm thường như thế nhưng chính chiếc cầu tre lại trở thành tiêu biểu, đặc trưng, trở thành hồn quê, hồn nước như chiếc nón lá, chiếc áo dài Việt Nam vậy. Người đi xa quê hương thoáng nhớ đến hình ảnh chiếc cầu tre không thể nào tránh khỏi lưu luyến, bùi ngùi.

              Hậu quả của tính chất lắt lẻo, gập ghềnh của cầu tre là KHÓ ĐI. Từ hai chữ “Khó đi” ấy, lời ru dẫn nhập vào câu ba bằng cách lặp lại và khẳng định : “KHÓ ĐI, MẸ DẮT CON ĐI” nêu bật tình mẫu tử bao la, việc khó nào mẹ cũng gánh vác, đỡ đần cho con, đặc biệt khi ta còn thơ ấu, việc nào cũng khó, khó nào cũng phải nương cậy vào nơi mẹ cả.

              Tứ thơ đột ngột chuyển sang phần kết thúc bằng câu bát : “CON ĐI TRƯỜNG HỌC, MẸ ĐI TRƯỜNG ĐỜI” với hình thức Mỹ từ pháp Tiểu đồng dạng “Con đi …, mẹ đi …”, đậm đà chất thơ. Đồng dạng vì cả con lẫn mẹ đều gặp khó, đều phải đối diện cùng những chiếc cầu tre lắt lẻo, gập ghềnh vô hình trong cuộc đời. Đồng dạng nhưng dị biệt vì mức độ khó khăn của mẹ trong trường đời khó khăn hơn cái khó của con trong trường học nhiều. Hơn nữa, con khó còn có mẹ giúp (Khó đi, mẹ dắt con đi), ngược lại, khi mẹ gặp khó thì chẳng có ai giúp cả, giữa gió mưa giông tố của đời, mẹ phải cắn răng độc lập xoay sở lấy một mình

              Trong 4 câu lục bát trên đây, ngoài câu một nhập đề ngẫu hứng, câu hai là câu tỷ giảo (so sánh) , nội dung chính yếu của bài ru tập trung trong hai câu sau :

              Khó đi, mẹ dắt con đi
              Con đi trường học, mẹ đi trường đời

              Ngoài Tiểu đồng dạng ra, điệp ngữ 4 chữ ĐI thật là tuyệt diệu vậy

              2-Đến bài thơ NỒI CANH, CON CÁ, CỌNG RAU của nhà thơ Huỳnh Vũ Hoàng Tuấn

              Ngày 16 tháng 7 năm 2004, nhà thơ Huỳnh Vũ Hoàng Tuấn ngẫu hứng viết bài thơ dưới đây :

              NỒI CANH, CON CÁ, CỌNG RAU

              Vẫn đưa theo nước lớn ròng
              Vương mang nỗi nhớ cho lòng quặn đau
              Nồi canh con cá, cọng rau
              Vàng bông điên điển đậm màu chân quê
              Đồng xa hương lúa đưa về
              Cánh diều trưa hạ say mê một thời
              Ầu ơ bên võng từng lời
              Đong đưa ru giấc con ơi ! say vùi
              Câu ca pha chút ngọt bùi
              "Con đi trường học mẹ thi trường đời".
              Mảnh tình giờ đã trùng khơi
              Con còn đi mãi Mẹ rơi khỏi trường
              Năm canh chờ ngóng tin thương
              Ngày dài sáu khắc đầu đường đợi mong
              Ầu ơ !... bầy cá lòng tong
              Vẫn theo con nước lớn ròng về thăm
              Con đi từ đấy biệt tăm
              Lần con trở lại , Mẹ nằm mộ sâu ....
              Nồi canh con cá ,cọng rau
              Gởi con lòng Mẹ dạt dào hương quê.

              Huỳnh Vũ Hoàng Tuấn
              Ngày 16 tháng 7 năm 2004

              Một bài thơ lục bát chân quê nhưng trữ tình, đơn sơ mà lắng đọng, khiến người đọc khong khỏi dạt dào cảm xúc

              -Hai lần Ầu ơ :

              Một lần gợi nhớ lại quá khứ xa vời, với tiếng ru của mẹ thời thơ ấu :

              Ầu ơ bên võng từng lời
              Đong đưa ru giấc con ơi ! say vùi
              Câu ca pha chút ngọt bùi
              "Con đi trường học mẹ thi trường đời".

              Một lần nêu lên thực tế hiện tại :

              Ầu ơ !... bầy cá lòng tong
              Vẫn theo con nước lớn ròng về thăm
              Con đi từ đấy biệt tăm
              Lần con trở lại, Mẹ nằm mộ sâu ....

              Đặc biệt từ hình ảnh “bầy cá lòng tong vô tri mà còn biết xuôi theo con nước lớn ròng trở về thăm lại nơi cũ”, để chợt cảm thương cho bản thân mình là con người với tri thức đầy mình mà không làm được như vậy !

              Con đi từ đấy biệt tăm
              (Không về thăm chốn cũ, không bằng được bầy cá lòng tong nữa !)

              Đến đây, lời thơ cũng đột ngột chuyển mạch bất ngờ như ca dao :

              Lần con trở lại, Mẹ nằm mộ sâu !!!

              Đau đớn làm sao ! Và chua chát, và cay đắng làm sao !

              -Hai lần nhắc lại “Nồi canh con cá, cọng rau” :

              Dùng những hình ảnh đời thường này để một lần hồi tưởng lại quá khứ

              Nồi canh con cá ,cọng rau
              Vàng bông điên điển đậm màu chân quê

              Và một lần cảm thán cô đọng về tình mẹ qua hai câu kết :

              Nồi canh con cá, cọng rau
              Gởi con lòng Mẹ dạt dào hương quê.

              -Khắc họa thành công những hình ảnh rất sống động, rất quen thuộc với người Việt như “con nước lớn ròng”, “bông điên điển”, “hương lúa đồng xa”, “cánh diều trưa hạ”, “chiếc võng đong đưa”, “bầy cá lòng tong”, “bữa cơm đời thường” . Phong phú biết bao ! Sống động biết bao !

              -Đặc biệt là, tác giả không hề nhắc nhở gì đến “chiếc cầu tre” cả, nhưng chỉ với một câu rưỡi :

              Con đi trường học, mẹ thi trường đời
              ……, mẹ rơi khỏi trường

              Thì hình ảnh chiếc cầu tre lắt lẻo, gập ghềnh vô hình vẫn cứ hiển hiện rõ mồn một trong tâm trí người đọc vậy. Còn 4 chữ “Mẹ rơi khỏi trường (đời)” mới buồn làm sao !
              Nghệ thuật như vậy cũng đáng gọi là … siêu nghệ thuật lắm !

              -Nhưng đặc biệt nhất lại chính là cái chữ THI rất phăng , rất táo bạo trong câu ấy :

              Con đi trường học, mẹ THI trường đời

              Trong bài ca dao là điệp ngữ 4 chữ ĐI , Huỳnh Vũ Hoàng Tuấn đã loại bỏ chữ ĐI cuối cùng, thay bằng chữ THI

              Theo thiển ý, chữ THI này “quái ác” hơn chữ ĐI thứ tư ấy nhiều : Con đi trường học, còn mẹ thì phải thi gan cùng tuế nguyệt, thi gan cùng cuộc sống gian nan trắc trở, thi gan cũng có nghĩa là “phải gồng mình gánh chịu” vậy

              Tóm lại,
              Mặc dù có một lỗi lạc vận, một lỗi nặng, trong cặp câu [9,10] nhưng với nội dung hàm súc, hình ảnh phong phú, tình cảm chan chứa, có khả năng lay động lòng người, bài thơ này vẫn là một bài thơ hay, thậm chí rất hay vậy.

              3-Bài hát NẮM TAY, MẸ DẮT CON ĐI của Hàn Sĩ Nguyên

              Khi vừa được đọc bài thơ, tôi chợt thấy cảm hứng đột ngột trào dâng mãnh liệt … Anh Tuấn viết bài thơ để nhớ mẹ của anh ấy, còn tôi đọc, xúc động vì nhớ đến … mẹ tôi ! Lập tức, tôi gửi ngay cho anh ấy một mẩu tin nhắn đề nghị được phổ nhạc, và cũng ngay tức khắc được anh chấp nhận, cho phép tôi linh động cắt xén, thêm bớt thoải mái, miễn sao tôn trọng ý của bài thơ và có được một bài nhạc hay là đạt yêu cầu

              HAY thì tôi không dám bảo đảm sẽ hay, nhưng tôi chắc chắn phải dồn toàn bộ công sức cho bài hát này. Mất toi hết một ngày dài, bù lại đến chiêu thì bài hát hoàn thành. Đây là ca từ của bài hát ấy :

              NẮM TAY MẸ DẮT CON ĐI

              [Nắm tay Mẹ dắt con đi
              Con đi trường học Mẹ thi trường đời.]

              Gió đưa con nước lớn ròng
              Hương khơi nỗi nhớ cho lòng quặn đau
              Bát canh con cá, cọng rau
              Vàng bông điên điển đậm màu chân quê
              Đồng xa hương lúa đưa về
              Cánh diều trưa hạ say mê một thời
              Ầu ơ ru hỡi ru hời
              Đong đưa cánh võng ngọt bùi tình quê

              Nắm tay Mẹ dắt con đi
              Con đi trường học Mẹ thi trường đời.

              Mảnh tình xa khuất trùng khơi
              Con còn đi mãi Mẹ rơi khỏi trường
              Năm canh chờ ngóng tin sương
              Ngày dài sáu khắc vẫn thường đợi mong
              Ầu ơ !... bầy cá lòng tong
              Xuôi theo con nước lớn ròng về thăm
              Con đi từ đấy biệt tăm
              Ngày con trở lại, Mẹ nằm mộ sâu ....

              Bát canh con cá ,cọng rau
              Chứa chan lòng Mẹ dạt dào hương quê
              Đường đời trăm ngã mỏi mê
              Con leo dốc ngược Mẹ đi đàng nào ?

              [Bây giờ Mẹ dắt ai đi ?
              Con leo dốc ngược, Mẹ đi đàng nào ?]

              Trong bài hát ấy có hai điểm cần nói thêm :

              -Một là, đưa ý MẸ DẮT CON ĐI lên làm ý chủ đạo của toàn bài hát. Vì không muốn nhắc đến chiếc cầu tre lắt lẻo, gập ghềnh (hiểu ngầm giống như trong bài thơ), nên tôi buộc phải thay hai chữ KHÓ ĐI bằng “NẮM TAY,” . Đồng thời dùng lại chữ THI của anh Tuấn.
              Trong toàn bài hát, câu NẮM TAY, MẸ DẮT CON ĐI được lặp lại tất cả 3 lần, hai lần nguyên văn, và một lần thay đổi chút ít trong tiếng kèn thổi kết bài :

              BÂY GIỜ, MẸ DẮT AI ĐI ?
              CON LEO DỐC NGƯỢC, MẸ ĐI ĐÀNG NÀO ?

              -Hai là, tôi cố ý sử dụng tiếng Saxophone với cao độ nâng lên một bát âm trong câu kết : Hậu quả là sẽ làm “điếc con ráy” một số người vô cảm (j/k), và ngược lại, hy vọng sẽ dấy lên một cao trào cảm xúc nơi những ai “nhắc đến mẹ còn cảm thấy đôi chút ngậm ngùi !”

              Bản lãnh nhạc của tôi chỉ có hạn, nếu “thiện chí có thừa, mà khả năng không đủ” , rất mong được các vị thức giả “nghe qua … rồi bỏ” cho vậy

              Cuối cùng, xin có đôi lời cám ơn bài ru VÍ DẦU CẦU VÁN ĐÓNG ĐINH trong ca dao, và bài thơ NỒI CANH, CON CÁ, CỌNG RAU của tác giả Huỳnh Vũ Hoàng Tuấn. Không có hai yếu tố ấy, tất không thể có bài hát này vậy.

              Hàn Sĩ Nguyên
              19/7/2k4

              oOo

              NẮM TAY MẸ DẮT CON ĐI

              Thơ Huỳnh Vũ Hoàng Tuấn
              Nhạc Hàn Sĩ Nguyên

              Bài diễn tấu MIDI gốc



              Nhạc bản

              Hoà âm Lâm Đình Thuận
              Audio Quang Đạt


              Ca sĩ Mai Hậu (Mai Thiên Vân)



              Ca sĩ Đăng Tuấn

              <bài viết được chỉnh sửa lúc 24.04.2009 07:29:55 bởi HanSiNguyen >
              #7
                BĂNG NGUYỆT 23.04.2009 17:37:26 (permalink)
                0
                Chào anh HSN, cho bn gửi vào bài thơ cũ... chúc vui và sáng tác đều nha.


                Con cài nhành hoa đỏ .


                Cài lên ngực áo nhành hoa đỏ
                Cười tươi như có Mẹ đang nhìn,
                Thương Mẹ chờ mong con vò võ,
                Gío vờn từng sợi bạc rung rinh .

                Biết Mẹ đợi nhìn con thành đạt,
                Mà con đôi lúc lãng quên mình,
                Đôi lần lục dục tình trối thác,
                Chán chường nhân thế hết mẫn minh .

                Hãnh diện với người con còn Me.
                Tám phần con để nhớ người dưng,
                Tánh mạng đôi lần con xem rẻ,
                Mẹ ơi con Mẹ dại quá chừng.

                Con bước vào đời không ai dạy,
                Sao con biết nhớ một người dưng,
                Từng ngày từng ngày con khắc khoải,
                Thẹn cành hoa đỏ mắt rưng rưng .

                8.2008
                #8
                  HanSiNguyen 19.05.2009 07:27:29 (permalink)
                  0
                  Cám ơn Băng Nguyệt đã đăng bài.
                  Cám ơn nhiều ... thật nhiều ...
                  HSN
                  ======================

                  NẮM TAY MẸ DẮT CON ĐI

                  Version 2009

                  Thơ Huỳnh Vũ Hoàng Tuấn
                  Nhạc Hàn Sĩ Nguyên
                  Hoà âm Hàn Sĩ Nguyên

                  Ca sĩ Đăng Tuấn


                  <bài viết được chỉnh sửa lúc 19.05.2009 07:28:35 bởi HanSiNguyen >
                  #9
                    HanSiNguyen 08.09.2009 07:48:02 (permalink)
                    0
                    ĐỈNH SẦU CHƯA QUA

                    Mẹ thương ơi,
                    Mẹ thương ơi,
                    Đốm lửa tàn đông tắt lịm rồi
                    Cánh hạc xa bay miền viễn xứ
                    Trần gian mòn mỏi kiếp đơn côi

                    Mười ba trời trở lạnh
                    Mười rằm trăng vành vạnh
                    Lão mai trơ trụi gió hoài rung
                    Thủy cúc co ro mưa chửa tạnh

                    Quanh co ngõ trúc, Người xưa đâu ?
                    Văng vẳng đàn xa khúc mộ sầu
                    Tịch mịch sương rơi đầm ngọn cỏ
                    Mênh mang sóng vỗ động chân cầu

                    oOo

                    Lặng thầm ngắm chiếc áo nâu
                    Giật mình chợt tỉnh đỉnh sầu chưa qua !!!

                    Hàn Sĩ Nguyên
                    #10
                      damotlanyeunhau 08.09.2009 08:48:57 (permalink)
                      0
                       
                       
                      Vu Lan 2009 . . .
                       

                      Khẽ với bàn tay
                      Chạm hộp kỷ niệm
                      Tấm hình thắt bím
                      Của Mẹ ngày xưa
                       
                      Đôi mắt hiền hoà
                      Lụa áo thô sơ
                      Thanh tao đẹp quá
                      Nhớ Mẹ vô bờ
                       
                      Kéo manh áo hồng
                      Mái tóc xẻ nghiêng
                      Kẹp màu hoa trắng
                      Đại lễ Vu Lan
                       
                      Không được như Mẹ
                      Suối tóc mượt mà
                      Dáng gầy thon thả
                      Sóng mũi kiêu sa
                       
                      Từ ngày Mẹ xa
                      Đời bao giông bão
                      Đường kim chỉ áo
                      Rách úa tả tơi
                       
                      Nhớ môi Mẹ cười
                      Rạng ngời hạnh phúc
                      Khi Em chập chững
                      Từng bước đầu tiên
                       
                      Đại lễ Vu Lan
                      Tạ ơn Hiền Mẫu
                      Vinh Danh công đức
                      Người Mẹ Việt Nam
                       
                      Trên ngực áo con
                      Bông hoa tinh trắng
                      Đã hai mươi năm
                      Lệ rơi vẫn đắng . . .

                      aB - Sept 2009
                       

                      #11
                        damotlanyeunhau 08.09.2009 16:28:27 (permalink)
                        0

                         
                         

                        Luôn cần có Mẹ . . .
                         

                        Nếu ai hỏi điều chi con cần nhất
                        Không nghĩ ngần sẽ nói cần Mẹ luôn
                        Từ khi bắt đầu, giọt máu nhỏ tí hon
                        Đến chập chững bước chân son - mẫu giáo
                         
                        Nếu ai hỏi hy sinh hay Hiền Mẫu
                        Con sẵn lòng chọn nghĩa cử hy sinh
                        Dù trăm năm bóng cô đơn không hình
                        Vì với con có Me là tất cả
                         
                        Con mất Mẹ khi giấc mơ còn bé
                        Mơ mỗi ngày hai bữa, cá, canh rau
                        Chiếc áo mới hay đôi guốc cao cao
                        Chưa thấm hiểu cuộc đời tràn ngõ bể
                         
                        Ước mơ của con treo vách tường xứ lạ
                        Không còn Mẹ tô vẽ sắc màu thương
                        Bụi đời vây, khung mơ ngả úa buồn
                        Đôi tay xoải bơi ngược chiều con nước
                         
                        Vâng mỗi ngày con học thêm, hiểu được
                        Cạm bẫy đời luôn lởm chởm bao vây
                        Một bước lỡ, mà vô cùng đắng cay
                        Con tìm Mẹ trong kho tàng - tiềm thức
                         
                        Nếu ai hỏi cho con một nguyện ước
                        Hoặc đổi làm người hôm đó - trên xe
                        Cầu Đồng Nai nơi tai nạn xảy ra
                        Con xin được thế thân mình cho Mẹ
                         
                        Mẹ ơi! sống bên đàn con thơ bé
                        Út mới vừa lên năm tuổi măng non
                        Em cần Mẹ và luôn cả riêng con
                        Nhưng ước sao cũng không thể nào nữa
                         
                        Chỉ mong rằng dẫu ngày mai phước khổ
                        Tâm vững bình, lành mạnh sống vì yêu
                        Vì mỗi ngày là Hồng Ân cao siêu
                        Là Ân Sủng của Mẹ Hằng Cứu Giúp . . .
                         

                        aB - Sept 2009


                        #12
                          HNSN 08.09.2009 18:02:04 (permalink)
                          0
                          Xin phép anh HànSĩNguyên cho hn gởi chút nỗi lòng trong mùa Vu Lan <Nhớ Mẹ>
                           
                          Về vớiMẹ!
                          Mẹ ơi!  Mẹ có nghe không?
                          Áo cài hoa trắng lệ dòng cứ tuôn
                          Bây giờ cạnh Mẹ cỏ buồn
                          Con không thể thắp nén hương ấm mồ
                          Vu Lan thu lạnh nắng khô
                          Nỗi lòng con trẻ hư vô chốn trần
                          Từ ngày vĩnh biệt Mẫu ThânNeo đơn vắng cả những lần viếng thămSẽ có, sẽ có một lầnCạnh bên mộ Mẹ là thân con vềhn.
                          #13
                            Chuyển nhanh đến:

                            Thống kê hiện tại

                            Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
                            Kiểu:
                            2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9