Trích đoạn: Huyền Băng
Chờ xuân
Chút rét của đông còn vương đâu đó
Chút nắng hồng ló dạng ấm trời xuân
Tưởng còn xa... nhưng Tết đã đến gần
Mai ngòai hiên nhà cũng vừa kết nụ
Lúa trải đồng xanh rì... đông xuân vụ!
Trâu ăn đồng tha thẩn ngậm có non
Én nhạn kia tung cánh vượt ngàn non
Báo tin xuân báo ngày vui đòan tụ
Ngại ngần gì hởi ai những người xa xứ
Về lại đây.. ừ hử... ấm tình thân!
Huyền Băng
Bây giờ là sáng mùng 2 Tết, đọc lại càng thấy mê bài CHỜ XUÂN trên đây mà HB viết vào
những ngày áp Tết, hd tâm đắc nhất 2 câu kết
Ngại ngần gì hởi ai những người xa xứ
Về lại đây.. ừ hử... ấm tình thân! HB ơi, tôi không họa nổi, cứ như ấm ức mãi từ hôm đó, nay đành chỉ 'cảm đề' bằng 1 bài tôi làm đã khá lâu mà vẫn 'khắc khoải' đê mê với cảm xúc
những ngày áp Tết năm nao tại Sài Gòn chúng ta :
Sài Gòn nhớ lại những ngày áp Tết năm nao Rất lâu rồi mới được giấc mơ
nửa chiều yên tĩnh dễ thương
đâu phải giấc kê vàng,vẫn mộng cảnh đời thường.
Giữa tâm SàiGòn, gió phẩyphơ qua chiếc giường êm ái
khung thưphòng ôm người từng d
ãi nắng dầm sương
Nhẹ nhàng bừng thức giấc:
đang ở đâu? Sài Gòn? Không chắc!
tháng? năm? Như sắp Tết
Một điều chắc: ôi yêu sao Sài Gòn an bình!
những con người năng động tánh tình thuần phác
Thoáng ngơ ngác
phố phường bừng nắng vàng hoe
nghe căn phòng yên tĩnh chưa từng thấy
trời như hỏi bây giờ tháng mấy?
_ Không biết nữa, cuối thu đời? hoặc sắp đông về?
gió mải mê
cứ lướt tênh tênh
Tiếng chim hót yên bình
trên mái cao thành phố
Đường dưới xa
tan tầm
cứ râm ran
tiếng người, xe cộ
Tiếng trên đài chuyện kể
mùa báo hiếu Vu Lan
Và cứ thế
tâm an
chuyện bão tan
thời tiết
Mùa mưa rồi hết
sắp mùa khô êm ả phương Nam
thơm nguyệt quế (là em) nở trắng lan can
thấm vào lòng như hạnh phúc lan
như chân lý, cuối cùng rồi đạt được:
Sài Gòn cùng cả nước
lệ tủi mừng được đón Tết mừng xuân
không tiếng súng
bởi đã đau và khổ bốn mươi năm*.
--- * 1940-1979 tròn 40 năm từ tiếng súng phát xít Nhật chiếm Đông Pháp tới tiếng súng xâm lược của Tàu.
Trong bài CHỜ XUÂN của HB có cả các nét điển hình VN gợi ký ức bà con ta xa tổ quốc đã nhiều năm:
Lúa trải đồng xanh rì... đông xuân vụ!
Trâu ăn đồng tha thẩn ngậm có non Én nhạn kia tung cánh vượt ngàn non hd muốn ghép vào đó 1 cảnh biển mà hd rất mê, mong HB coi nó như 1 'cảm đề' hd tặng HB:
Một chớp mắt Mũi Né Mũi Né lâu đài chiều nao gió hát
nay gió đập, cửa lay, tưởng rụng hàm răng
mai em dạo cùng anh - dọc sóng mù sương
về ngồi lặng quanh đêm - lửa thơ ràn rạt
*
Cát đếm bước chân ta. Chợt hồn nàng Né!
(Chiêm vương yêu say đắm, Né sớm quy tiên).
Sống nghĩa là sáng tạo, tưởng tượng triền miên
trời kỷ niệm tung hoành - rần rần sóng bể…
*
Ghé sát mắt, em xem hà nhỏ bé
khắc muôn hình - mặt đá rêu Mũi Né
cùng Né nghe ì oạp sóng thời gian
vỗ vách đá tan tành!
Né mãi trẻ.
Thân quý huy dung